Chương trước
Chương sau
Đang ai oán trong lòng cùng Tiểu Nhiên nói lời tiễn biệt, trong nháy mắt lưỡi dao ngày



càng đến gần ta, bên tai truyền tới một tiếng rống to, “Dừng tay!!”

Không cần nghĩ, ta ngay lập tức liền biết đó chính là Tiểu Nhiên.

Ô… Thật tốt quá, Tiểu Nhiên có thể thấy ta lần cuối… ( ngươi chờ Tiểu Nhiên đến, là để



có cơ hội chết sao? )

“Tránh xa anh ta ra! ” Tiểu Nhiên rất có khí thế quát lên.

Người xấu phía sau thật giống như bị doạđến ngẩn ngơ, “Anh? Nguyên lai ngươi



không phải là đệđệ nha!”

Hắn con mẹ nó! Nguyên lai lại là một người ngu ngốc nhầm ta là Tiểu Nhiên!

Tại sao nhiều người đều hiểu lầm, ta có nên cải danh tựđể thỏa mãn bọn họ hay không?



Ai, trên đời này sao ngu ngốc lại nhiều như vậy?

Lại nói tiếp, nếu ta thật sự là Tiểu Nhiên, như vậy kẻ bắt cóc này căn bản không thể bắt



ta được! Bởi vì tiểu đệ nhà ta rất mạnh!

“Ngươi mau thả anh ta ra! ” Tiểu Nhiên dường như rất lo lắng nha!

Ta biết nếu là người khác, Tiểu Nhiên nhất định sẽ rất trấn định mà đem người xấu



đánh ngã. Bởi vì người bị bắt là ta, Tiểu Nhiên mới không thể bình tĩnh như vậy!

hatdauthan.wordpress.com | 135

Ca, anh thích em không? Thanh Ninh

Chính là…nơi nào có Tiểu Nhiên ta nhất định sẽ bình an vô sự, cho nên ta bây giờ một điểm sợ hãi cũng không có. Tiểu Nhiên vì sao không nhìn? Hắn chỉ cần nhìn ta một chút,



liền biết ta tuyệt không sợ nha!

“Thả thì có thể, nhưng ngươi phải ký một phần tài sản cho ta! ” người nọ bày tỏđiều kiện trao đổi, gồm một tờ giấy một chuyển cho Tiểu Nhiên.

Xem ra hắn đã bỏ cuộc muốn tìm “Thứ quan trọng”.

“Hảo! Ta ngay lập tức ký. ” Tiểu Nhiên không nói hai lời, cầm lấy bút không cần lượng



: hai giây liền ký xong.

Tài sản chuyển nhượng? !

Ta còn chưa có đâu…

Người xấu nhận giấy tờ, đem ta đẩy cho Tiểu Nhiên, sau đó phi như bay ra khỏi nhà ta.

Nói thật, ta có điểm hâm mộ tốc độ của hắn, nhưng đồng thời cảm thấy người này thật



đần a! Ngay cả ta cũng biết tài sản chuyển nhượng này phải có luật sưở bên mới có hiệu

nghiệm, hắn chẳng lẽ không biết sao?

“Anh hại em lo chết được! ” Tiểu Nhiên không có đuổi theo người xấu kia, ngược lại ôm chặt ta, từđộ mạnh của hắn xem ra hắn bị dọa nạt đến hỏng.

“Không sao, đã không sao. ” Ta vỗ vỗ lưng Tiểu Nhiên, an ủi nói.”Đúng …, không đuổi



theo thật không sao sao?”

Để hổ quay về núi không tốt lắm đâu!

“Không sao, bởi vì em đã biết ai là người dùng hắn. ” Oa! Thanh âm rất lạnh nha!

Bất quá, nghĩ cũng biết người nọ nhất định là những “thân thích ” kia của chúng ta.



Không để ý tới việc này, Tiểu Nhiên sẽ xử lý thích đáng.

A… Có một tiểu đệ có năng lực thật tốt .

A! Đúng …, hôm nay là một ngày rất quan trọng!

“Tiểu Nhiên, sinh nhật vui vẻ. ” Tiểu Nhiên sinh nhật mười chín tuổi.

hatdauthan.wordpress.com | 136

Ca, anh thích em không? Thanh Ninh

Vốn muốn đợi Tiểu Nhiên trở về cùng hắn tổ chức, chính là bây giờ như vậy, ai, đúng



là mất hứng chút, nhưng dù sao là sinh nhật, chúc một chút cũng không sao nha!

“Đúng a! Sinh nhật vui vẻ… ” hắn hôn nhẹ một chút, “Phải vui, nên chúng ta liền làm một chút chuyện vui vẻđi! ” nói xong ôm lấy ta hướng trong phòng đi tới.

“Chuyện gì vui vẻ? ” Ta ngơ ngác hỏi hắn.

Sao cảm thấy Tiểu Nhiên cười đến bại hoại… ( Tiểu Ngôn, tin tưởng ta, này tuyệt



không phải ảo giác của ngươi. )





“Em yêu anh… ” Tiểu Nhiên sau khi làm cái loại chuyện kia làm ta rất đau rất đau hôn



hôn ta.

“Anh không thích… ” đem gia chủ người ta biến thành đau đau, anh mới không thích



em!

Thật rất đau rất đau…

“Tại sao! ! ! ! ! ” hắn hung hăng gầm rú.

“… Yêu… ” hung gia chủ sao? Chỉ biết dọa nạt lão ca, đần tiểu đệ!

“Nói lại lần nữa.”

“Anh yêu em…”

Tiểu đệ hài lòng hôn lại, “Ca xem xong nhật ký của em chưa?”

Nhật ký? Đúng nha! “Anh còn có tháng cuối cùng mới xem xong, em viết gì? ” ngay



lập tức tìm nhật ký lật ra.

A… Nguyên lai Tiểu Nhiên khi hắn mười ba tuổi năm ấy nhật ký viết là muốn cùng ta



trải qua cả cuộc đời!

A… A…

hatdauthan.wordpress.com | 137

Ca, anh thích em không? Thanh Ninh

“… ” Tiểu Nhiên một khuôn mặt hắc tuyến, “Vậy anh để em làm đi…”

Di? Này cùng chuyện này có quan hệ gì sao?

Ta một khuôn mặt vô tội nhìn Tiểu Nhiên, “Cái… bởi vì là Tiểu Nhiên chứ sao…”

“Ca… thực ngốc… ” hắn ôm ta chặt hơn, than thở, “Cũng may anh không bị người khác



lừa… ”

Vì sao! Ta đâu có bị lừa? Ta rất thông minh!

Di di di? Tiểu Nhiên, em sao lại đè lên? Wey wey Wey! Thân thể lão ca ta rất hư, anh



biết em rất yêu anh… Nhưng cũng không cần nhanh như vậy mà nỗ lực thực hiện chứ?!

Ô… Sẽ rất đau…

Toàn Văn Hoàn

Đậu : vậy là lại kết thúc một bộ truyện. Thật ra Đậu định edit post trước 30, nhưng về quê rồi khó onl lắm, sau Tết sẽđọc lại 1 lần nữa rồi beta cho ổn, sau đó sẽ up bản word ^__^ .

Vào đúng dịp 30 tết, chúc mọi người gần xa đón một cái Tết thật êm đềm bên gia đình. Lì xì may mắn khắp nơi, và khởi đầu một năm mới đầy luận lợi.

Happy New Year!!

hatdauthan.wordpress.com | 138

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.