Thẩm Nhi An siết chặt tay Giao Bạch.
Nếu như vẫn tỉnh táo thì y sẽ kiềm hãm sức lực, nhưng y lại không tỉnh táo, phần nhiều là bản năng muốn sống sót.
Giao Bạch đau xương, thậm chí cánh tay khuỵu xuống co giật, cậu hít một hơi để tự an ủi mình. Kiên nhẫn nào, sóng to gió lớn đều đã ập đến, chút đau đớn này có là gì đâu.
Ai mà không phải vì sống sót chứ.
Tiêm xong một mũi kia, thú tính nơi đáy mắt Thẩm Nhi An không còn nồng đậm đến vậy nữa.
Ông chú nhờ hai trợ thủ họ Thích bôi thuốc nước cho Thẩm Nhi An.
Giao Bạch dẫn những người còn lại về nhà trọ.
Về nút thắt tình tiết đêm nay trong truyện tranh, ở tập hồi ký chỉ có nội dung ở nhà nghỉ, trong nồi hầm thập cẩm chứa đầy thịt kho tàu vụn dính, không đề cập đến việc Lễ Giác lấy thuốc từ đâu và làm cách nào để Thẩm Nhi An trúng chiêu.
Dọc đường đi, Giao Bạch rất buồn bực, Lễ Giác có thuộc tính tiện thụ thời xưa, cũng rất cố chấp, còn có thể ăn năn hối hận, khả năng chịu đựng tâm lý của cậu ta cực kỳ bất ổn, sơ sẩy một cái là muốn nghĩ quẩn.
Đương nhiên, hào quang nhân vật chính sẽ không để cậu ta chết, mà sẽ chỉ khơi ra càng nhiều máu chó không thể tưởng tượng nổi.
Giao Bạch cần phải ngăn chặn nó trước đó.
Không biết liệu có thành công hay không, chỉ có thể nói là sẽ cố gắng hết sức.
Giao Bạch chà xát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bye-bye/3556180/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.