Lúc vào trong phòng ba Hạ, mẹ Hạ cư xử như bình thường, như chưa từng có chuyện gì xảy ra. Mễ Điềm thấy như thế cũng đành phối hợp, cư xử như bình thường.
Sau khi hết giờ nghỉ trưa, mẹ Hạ cùng Mễ Điềm ra về.
“Này, hệ thống, tôi nên làm gì đây?” Mễ Điềm hỏi.
[Tình cảm của con người khó hiểu lắm, tôi chỉ là máy móc, làm sao hiểu được chứ?] Hệ thống nói, nói đến mấy chuyện ghen tuông tình cảm này là hắn chịu.
Mễ Điềm suy nghĩ một lúc rồi gợi ý:
“Mẹ, chúng ta đi mua sắm đi. Con cần một vài thứ.”
Mẹ Hạ tuy rất mệt mỏi nhưng khi thấy khuôn mặt mong chờ của Mễ Điềm cũng không nỡ từ chối.
Hai người cùng đến một trung tâm mua sắm gần đó. Mễ Điềm lôi kéo mẹ Hạ mua đủ thứ. Mẹ Hạ cũng vui hơn nhiều. Như thế người ta mới nói, đối với con gái, mua sắm là thứ mạnh nhất, nó có thể kéo mọi thứ ra khỏi đầu chúng ta.
“Mẹ, mẹ thấy ba mặc cái nào sẽ đẹp hơn?” Mễ Điềm cầm hai cái áo sơ mi, một cái màu tím và một cái màu xanh dương.
“Mẹ nghĩ cái màu tím sẽ rất hợp.” Mẹ Hạ nói, lại nhớ đến chuyện lúc nãy khiến bà buồn rầu.
Mễ Điềm biết mẹ Hạ đang nghĩ gì, an ủi:
“Mẹ, có lẽ Cố Vân Nhi không có ý gì đâu. Chắc là cô ta chỉ kính trọng ba như tiền bối thôi. Mà nếu cô ta có ý gì với ba, mẹ nghĩ ba sẽ động lòng sao? Mẹ đừng lo, mẹ xinh đẹp như vậy, còn cô ta còn trưởng thành, mẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/but-ky-xuyen-qua-cua-nu-minh-tinh/1215591/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.