Sau khi nằm viện tĩnh dưỡng mất 3 ngày Mễ Điềm cuối cùng cũng được về nhà.
Nhà của cô ở trong một khu dân cư rất yên tĩnh, nhà cô nằm ở gần cuối con đường và cũng là ngôi nhà lớn nhất trong khu.
Trong nhà cũng chỉ có hai người giúp việc, bà Đường đã ở nhà cô từ khi cô sinh ra, còn một người tên là Tiểu Liên, cháu gái của bà Đường, mới làm việc ở đây được hai năm.
Cô nhớ rất rõ cái người tên Tiểu Liên này, vì sau khi biết được Cố Vân Nhi mới là con gái ruột của ba mẹ Hạ, cô ta dốc sức giúp đỡ Cố Vân Nhi nhận lại ba mẹ mình. Cô ta là một trong những trợ thủ đắc lực của Cố Vân Nhi. Cô phải cẩn thận với người này mới được.
“Bây giờ con nghỉ ngơi đi, thứ 2 tuần sau con sẽ bắt đầu đi học lại bình thường.” Mẹ Hạ hôn trán Mễ Điềm rồi ra ngoài.
“Vâng.” Mễ Điềm mỉm cười.
Ngay sau khi mẹ Hạ vừa đi Mễ Điềm hỏi hệ thống một số chuyện. Hạ Mễ Điềm 17 tuổi có nghĩa là đang học năm hai trung học. Hạ Mễ Điềm tuy không phải học sinh giỏi nhưng cũng không đến nỗi tệ, hơn nữa lại là con gái của cảnh sát trưởng nên các giáo viên trong trường cũng không làm khó gì nhiều. Hạ Mễ Điềm còn có mối quan hệ rất rộng, đa số học sinh trong trường đều biết cô. Hạ Mễ Điềm còn là hội trưởng câu lạc bộ báo chí.
Không tồi! Đáng tiếc là điều này chấm dứt khi mà Cố Vân Nhi chuyển vào lớp cùng Hạ Mễ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/but-ky-xuyen-qua-cua-nu-minh-tinh/1215590/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.