Dịch: Lạc Đinh Đang
Lê phu nhân Hầu phủ dẫn con mình tới cầu thân Đại tiểu thư Lư gia Lư Minh Huyên.
Mang theo rất nhiều đồ cưới, cực kỳ khoa trương.
Lư Viễn Phàm không nghĩ nhiều đã đồng ý. Dù sao một nữ nhi đã mất trong sạch thì thông gia với Hầu phủ là giá trị lớn nhất của nàng ta, hơn nữa giúp Lư gia vớt vát mặt mũi phần nào.
Cứ nói hai bên lưỡng tình tương duyệt rồi không kìm lòng được cho nó êm tai.
Thời gian này Vân di nương bị Lư Quân Ninh ép cho không thở nổi, trước kia diễu võ giương oai trong phủ, giờ người đi trà lạnh, cả đám đều không để bà ta vào mắt.
Cuối cùng Hầu phủ cũng tới hỏi cưới nữ nhi bà, Vân di nương lập tức chạy tới trước mặt Lư Viễn Phàm, uyển chuyển nói muốn quản lý hậu trạch.
Kết quả bị Lư Viễn Phàm chửi mắng một trận, mắng cho Vân di nương bật khóc, khiến bà ta tức đến run người, hận không thể xé xác Lư Quân Ninh ra.
Nhưng giờ muốn chuẩn bị đồ cưới cho nữ nhi lại không có thứ gì, đồ tốt trước đó đều bị Lư Quân Ninh tha đi sạch.
Vân di nương không thể không lấy đồ trong kho riêng của mình ra làm đồ cưới cho nữ nhi.
Lư Minh Huyên rất hiếm khi rời khỏi viện, không bảo dưỡng cơ thể thì bận thêu đồ cưới.
Vân di nương tự nhủ, dù không lấy quyền quản gia về được nhưng nữ nhi gả cho trưởng tử Hầu phủ, vậy cũng thở phào được rồi, kiểu gì cũng chặn được mấy lời khó nghe trong phủ.
"Nữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/but-ky-phan-cong-cua-nu-phu-phao-hoi/784623/chuong-1310.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.