Dịch: Gin
Ôn Nhu nhìn thấy Tống Hàn hộc máu, lập tức vọt tới chỗ Tống Hàn, đỡ hắn ngồi dậy.
“Ca ca, ca dừng tay lại đi.” Ôn Nhu vươn hai tay chắn trước mặt Ôn Lương.
Ôn Lương đang sôi máu chợt ngừng chân lại, cảm thấy em gái mình thật đúng là chọc gậy bánh xe, một lúc lâu cũng không đè được cơn tức giận xuống.
Ninh Thư thân mến cảm nhận được, tam quan không quan trọng, ngũ quan mới quan trọng.
Hồ ly nhỏ đang nhóp nhép mứt hoa quả, nghe thấy thế, không kiên nhẫn nổi tức khắc gào lên với Ôn Lương: “MK, con nhóc đó không nghe lời thì đánh cho nó mấy phát, cứ thấy người ta hiền lại bắt nạt, toàn tự biên tự diễn coi mình là tiên nữ giáng trần.”
Ninh Thư: Lời này có đạo lý…
Ôn Lương đi tới chỗ Ôn Nhu, thật sự giơ tay tát thẳng vào mặt Ôn Nhu.
(Tôi xin bu em, đánh mạnh nữa lên bu em ơi.)
Ôn Nhu bị dọa sững người.
Tiểu hồ ly: Ta chỉ nói vu vơ thôi…
Ngay cả Tống Hàn đang ôm ngực hộc máu cũng bàng hoàng sửng sốt.
“Ca ca.” Ôn Nhu trợn to mắt nhìn Ôn Lương đạm mạc vô tình.
Ôn Nhu cực kỳ ấm ức.
“Cha mẹ chết sớm, không thể dạy bảo muội, trưởng huynh như cha, ca sẽ thay cha mẹ hoàn thành trách nhiệm.”
Tống Hàn nhìn thấy khóe miệng Ôn Nhu chảy máu, vội vàng móc khăn tay lau vết máu nơi khóe miệng của Ôn Nhu.
Ôi chộ ơi, tình chàng ý thiếp quá cơ.
Một bên là anh trai vô tình lãnh khốc, một bên là sư huynh nhu tình mật ý.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/but-ky-phan-cong-cua-nu-phu-phao-hoi/784520/chuong-1207.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.