Dịch: Gin
***
Rõ ràng là buổi gặp mặt của muội phu và đại cữu tử, thế mà lại biến thành cảnh giương cung bạt kiếm.
Không đúng, Ôn Lương sẽ có rất nhiều muội phu.
Tuy bầu không khí không được đúng cho lắm, nhưng Ninh Thư vẫn yên lặng đốt nến cho Ôn Lương.
Nhìn dáng vẻ của Ôn Lương chắc có lẽ cậu nhóc sẽ bước trên con đường vai ác hùng mạnh, trở thành kẻ phá hư cuộc sống hài hòa tốt đẹp của muội muội và nhóm muội phu phúc hắc.
Cốt truyện này?!!
Trong lòng Ôn Lương như có hàng ngàn con thảo mã nê chạy qua, đúng là cậu theo sát Ôn Nhu, nhưng tuyệt đối không phải như lời của Tống Hàn, trơ mắt nhìn muội muội chịu khổ.
Nhưng nên giải thích thế nào đây?
“Tiểu Nhu là sư muội mà chúng ta yêu bằng mọi cách, sao ngươi có thể đối xử với muội ấy như vậy, để muội ấy tự mình trèo đèo lội suối, lo lắng hãi hùng, còn bị người lừa tới thanh lâu, ngươi như vậy có thể coi là một người anh trai có trách nhiệm không?”
Yêu bằng mọi cách?
Trong đầu Ninh Thư bắt đầu tưởng tượng ra vài hình ảnh không thuần khiết.
Ôn Nhu mới đi được mấy ngày, còn Ôn Lươngthì sao, vì đi tìm Ôn Nhu, nhóc ta chịu bao nhiêu vất vả cùng chua xót thì thế nào.
Cho nên Ôn Lương mở miệng vài lần, cũng không nói được lời nào.
Tống Hàn cười nhạo một tiếng, tay ôm lấy eo Ôn Nhu bay ra khỏi phòng, sau đó thả pháp khí, dẫm lên pháp khí bay xa.
Ninh Thư thả rồng nước, quay về phía Ôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/but-ky-phan-cong-cua-nu-phu-phao-hoi/784519/chuong-1206.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.