Dịch: Bunnycrusher
Ninh Thư bố trí tụ dương trận xong, dương khí xung quanh chậm rãi tụ tập lại Nhà thờ Tổ, nhưng âm tà sát khí ở nơi đây lại quá dày đặc.
Chỗ dương khí ít ỏi này thật sự chỉ như muối bỏ bể.
Ninh Thư nhắm mắt bắt đầu đọc chú ngữ, đến nỗi chuyện giữa Ôn Lương và Ôn Thắng Kiệt cô cũng mặc kệ, để Ôn Lương tự mình xử lý.
Nếu Ôn Lương thực sự lại bị Ôn Thắng Kiệt lừa, lấy vốn làm bài học cũng tốt.
Ôn Thắng Kiệt cảm thấy khí tức trong cơ thể hỗn loạn không thôi, đến tận giờ lão vẫn chưa hiểu được tại sao kim đan trong người mình lại biến mất không thấy đâu.
Sắc mặt Ôn Thắng Kiệt càng lúc càng trắng, cử động thân thể một chút cũng khiến máu tươi chảy ra.
Ôn Thắng Kiệt gian nan lấy đan dược ra chữa thương, Ôn Lương trực tiếp đá bay.
“Ngươi…” Hổ xuống đồng bằng bị chó khinh, Ôn Thắng Kiệt chưa bao giờ nghĩ tới có một ngày lão sẽ bị một tiểu súc sinh loạn quyền đánh chết.
“Ta chết thì ngươi cũng chẳng được lợi gì, chỉ ta mới biết được muội muội ngươi hiện đang ở nơi nào, ta chết rồi, ngươi sẽ chẳng bao giờ tìm thấy muội muội nữa.” Vì kế lớn sau này, Ôn Thắng Kiệt trước mắt chỉ có thể tạm thời nhún nhường.
Trước kẻ thù giết cha mẹ mình, Ôn Lương vất vả lắm mới có thể khắc chế cảm giác hận không thể uống máu ăn thịt lão.
“Muội muội của ta ở đâu?” Ôn Lương hỏi.
“Ta biết nó ở đâu, ta sẽ chỉ đường, nhưng ngươi phải hứa không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/but-ky-phan-cong-cua-nu-phu-phao-hoi/784503/chuong-1190.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.