Ninh Thư kéo Lý Tân Trạch chạy thật nhanh vào trong sân trường, chạy tới bên dưới ký túc xá, Ninh Thư mới dừng lại, chống tay vào đầu gối thở hồng hộc.
Lý Tân Trạch nằm thẳng trên mặt đất, ngực phập phồng liên hồi.
Một lúc sau, Lý Tân Trạch lấy lại được nhịp thở bình thường rồi mới bò từ dưới đất dậy, nhìn Ninh Thư nói: “Em cố ý đúng không, biết rõ có người theo dõi còn muốn đi bộ.”
“Anh luôn một mực không tin em, em để anh cảm nhận một chút.” Ninh Thư nói thẳng.
“Nếu anh nghi ngờ gì thì cứ nói thẳng với em, nói rõ ràng rồi chẳng phải sẽ không có hiểu lầm nữa sao?” Ninh Thư thành khẩn nói: “Đêm hôm đó em thật sự không hề làm chuyện có lỗi với anh.”
Lý Tân Trạch:...
Vì sao luôn cảm thấy bất lực như vậy.
“Anh không hề tính toán những chuyện này, chỉ là trễ như vậy, một mình em ở bên ngoài không an toàn, có chuyện gì thì em cũng nên nói với anh, chứ đừng có một mình hành động như vậy.” Lý Tân Trạch nói.
Ninh Thư lập tức nói: “Không hiểu lầm là tốt rồi, về sau có chuyện gì em đều nói cho anh, được rồi, anh nói anh biết Long đại ca, chuyện này anh định xử lý như thế nào.”
“Đương nhiên là đi tìm Long đại ca, Long đại ca có hợp tác với công ty, còn đang chung vốn đóng một bộ phim.” Mặt Lý Tân Trạch vô cùng nghiêm túc: “Chuyện này không thể cho qua như vậy được.”
“Bố Long Sương Sương còn quay phim ư?” Ninh Thư có chút ngạc nhiên.
“Quay phim
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/but-ky-phan-cong-cua-nu-phu-phao-hoi/784143/chuong-830.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.