Ninh Thư nhìn một lượt quanh phòng rồi đi đến phía phòng tắm, Thời Tư Nam lập tức chắn trước mặt Ninh Thư, lắc đầu nói: "Mẹ, trong phòng không còn ai khác, chỉ có một mình con thôi."
"Mẹ còn nghe thấy có giọng đàn ông nữa." Ninh Thư nhàn nhạt nói.
Thời Tư Nam lập tức lắc đầu: "Không có ai cả, là con gọi điện thoại đấy."
Điện thoại di động bị tịch thu rồi mà cưng ơi?
Lấy đâu ra điện thoại mà gọi hả?
"Mẹ chỉ xem chút thôi." Ninh Thư vươn tay đẩy đầu Thời Tư Nam ra.
"Ái ôi." Thời Tư Nam kêu lên một tiếng. "Mẹ, nhẫn của mẹ mắc vào tóc con rồi."
Thời Tư Nam khom người gào lên với Ninh Thư.
Ninh Thư nói: "Đừng nhúc nhích, để mẹ gỡ xuống."
Ninh Thư thấy tóc Thời Tư Nam như rong biển trên đầu thì nhổ thêm vài sợi, Thời Tư Nam đau đến kêu trời kêu đất.
Ninh Thư gom mấy sợi tóc lại rồi giật đứt mấy sợi tóc mắc vào nhẫn.
Thời Tư Nam xoa đầu, hỏi Ninh Thư: "Mẹ, mẹ tìm con có chuyện gì?"
"Mẹ tới thăm con đó." Ninh Thư quay người đi đến phòng tắm, Thời Tư Nam lập tức hô lên: "Mẹ..."
Thời Tư Nam hô rất to, trái lại giống như đang nhắc nhở người trong phòng tắm.
Ninh Thư vừa kéo cửa phòng tắm ra thì có một quả đấm to lớn giáng thẳng về phía mặt cô, Ninh Thư không chút suy nghĩ lập tức né tránh, còn âm thầm đẩy Thời Tư Nam lên nhận lấy quả đấm của Tịch Mộ Thành.
Tịch Mộ Thành thấy Thời Tư Nam thì lập tức muốn thu lại nắm đấm, lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/but-ky-phan-cong-cua-nu-phu-phao-hoi/784095/chuong-782.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.