Ninh Thư thấy y phục của Thanh Việt không bị bẩn, tóc không hề bị rối, giống như đi dạo một vòng rồi trở về vậy.
Trong lòng Ninh Thư bỗng chua xót, bao giờ cô mới mạnh mẽ được như vậy.
"Ngươi không làm kinh động tới cha ta chứ." Ninh Thư hỏi: "Nếu như làm kinh động tới cha ta, ông ấy chỉ cần niệm trong đầu là ta sẽ chết đấy."
"Ta không để cho ông ta cảm nhận thấy đâu." Thanh Việt nói.
Ninh Thư giơ ngón tay cái lên: "Ngươi lợi hại thật đấy."
Thanh Việt cười cười, mặt mày sáng sủa hẳn lên.
Thanh Việt mở kết giới, nói với Ninh Thư: "Cô có muốn vào thành xem không, ma tộc vẫn là nơi có không ít thứ tốt."
"Không cần đâu, gần cha ta quá, ông ấy sẽ nhận ra mất." Ninh Thư từ chối.
Thanh Việt gật đầu: "Tùy cô."
Ninh Thư thấy Thanh Việt nghe lời như thế, trong lòng cảm thấy kỳ lạ.
Ngươi có biết bây giờ ngươi lạ lắm không.
"Lần này trở về còn xách cổ áo của ta không?" Ninh Thư hỏi.
Thanh Việt gật đầu: "Nếu như cô muốn ta xách cổ áo của cô, ta không có ý kiến gì đâu."
"Không cần đâu."
"Ta chóng mặt quá, ta đi bộ vậy." Ninh Thư vội vã xua tay.
Thanh Việt vẫn như trước nói: "Tùy cô."
Ninh Thư nhìn Thanh Việt giống như một chú chó lớn vậy, tuyệt thế cao thủ là như vậy sao?
"Hai người bên kia đứng lại." Một giọng nói dịu dàng đáng yêu vang lên, khi âm thanh này chui vào lỗ tai, khiến cho tai tê dại cả đi.
Ninh Thư quay đầu liền nhìn thấy một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/but-ky-phan-cong-cua-nu-phu-phao-hoi/783987/chuong-674.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.