Tìm một thi thể có dáng vóc giống với Hiên Hồng Vũ đơn giản sao? Bây giờ Hiên Hồng Vũ còn kén chọn nữa.
"Vậy chủ tử, thuộc hạ nên làm như thế nào đây?" Khuôn mặt Ninh Thư ngây ra hỏi.
Hiên Hồng Vũ liếc nhìn Ninh Thư: "Đem cái xác này đi là được, bổn điện hạ đây sao lại phải chết chui chứ?"
Ninh Thư chỉ có thể nhặt cái bao tải lên, lại đem cái xác cất vào bao, nhìn gương mặt tái xanh của cái xác, trong lòng Ninh Thư niệm một câu A Di Đà Phật.
Hiên Hồng Vũ đi tới cạnh giá để nến, cầm lấy ngọn nến đốt tấm màn che.
Ninh Thư vừa nhìn thấy, vội vàng đem thi thể ném vào trong hầm, sau đó cũng nhảy vào trong, Hiên Hồng Vũ cũng nhảy xuống, tiện tay đậy sàn nhà lại.
Trong hầm một vùng tối om, Ninh Thư móc hộp diêm ra quẹt, kéo cái bao tải khom người đi ở phía trước, quay ra nói với Hiên Hồng Vũ:"Điện hạ đi theo ta."
Hiên Hồng Vũ ừ một tiếng.
Cả đoạn đường không ai nói gì, Ninh Thư kéo thi thể của người đàn ông kia mà mệt muốn chết.
Lúc đầu cô có ý muốn tìm một cái xác để thay thế Hiên Hồng Vũ, để mọi người nghĩ rằng Hiên Hồng Vũ đã bị chết cháy rồi, cho dù sau này bọn họ có điều tra ra cái thi thể đó không phải Hiên Hồng Vũ, nhưng bọn họ cũng đã cao chạy xa bay rồi.
Thế nhưng Hiên Hồng Vũ kiêu ngạo không muốn dùng cách này, càng muốn làm cho sự sống chết của mình trở nên bí ẩn hơn.
Ninh Thư bĩu môi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/but-ky-phan-cong-cua-nu-phu-phao-hoi/783804/chuong-491.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.