Nhất dùng cung nỏ chỉ vào Ninh Thư, mũi tên xoẹt qua một tia đen đậm, lực sát thương của loại cung nỏ này rất lớn, hơn nữa lại có gai ngược, lúc rút ra có thể lôi cả da thịt ra.
Toàn thân Ninh Thư căng thẳng, căng thẳng nhìn mũi tên chằm chằm, lạnh lùng nói: "Ta không phản bội chủ tử."
"Ta tin tưởng cảm giác của ta, dù cho ngươi không phản bội chủ tử, ta cũng không thể giữ lại ngươi." Nhất phóng mũi tên về phía đầu của Ninh Thư.
Ninh Thư vận khí tránh tên: "Cho ta lý do giết ta."
Nhất lạnh lùng nói: "Ngươi bây giờ nhìn không giống một tử sĩ, ngươi không thể sống."
Ninh Thư sửng sốt, lý do này là lý do gì, thấy đối phương lại bắn mũi tên về hướng mình, hơn nữa một vài tên tử sĩ khác cũng vây quanh cô.
Ninh Thư vận khí xoay người chạy ra khỏi ngôi miếu đổ nát, nhanh như chớp chạy mất dép, trong lòng Ninh Thư đắc ý, cô bây giờ mạnh hơn trước kia nhiều rồi, ít nhất có thể chạy trốn từ trong tay nhiều người như vậy.
Không biết đã chạy được bao lâu, Ninh Thư dừng lại, đạp vào thân cây bay lên cây, thấy phía sau không có ai theo tới, lúc này mới vỗ ngực, mẹ kiếp, sao lại có cảm giác toàn thế giới đều là kẻ thù của mình vậy nhỉ.
Hiên Tiêu Thiên muốn giết chết cô, bây giờ tử sĩ của Hiên Hồng Vũ cũng muốn giết chết cô, nói là bây giờ cô không giống tử sĩ nữa rồi, Ninh Thư vỗ miệng mình, ai kêu cô lắm mồm.
Tử sĩ không có suy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/but-ky-phan-cong-cua-nu-phu-phao-hoi/783803/chuong-490.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.