Bị một người đàn ông cự tuyệt nhiều lần như vậy, khuôn mặt của Tống Ngưng có vẻ không thể chịu đựng được nữa rồi, hơn nữa tính cách của một mỹ nhân như cô ta lại rất kiêu ngạo, Tống Ngưng cảm giác mình đã mất hết thể diện để theo đuổi Cung Lạc rồi, nhưng người ta vẫn giữ cái thái độ này đây.
Thực sự rất là bực mình, có chút muốn cứ vậy mà bỏ đi cho xong, nhưng trong lòng lại bướng bỉnh cố chấp, nhất định phải có được người đàn ông thoát tục này.
Ninh Thư nhìn Tống Ngưng hỏi: "Em có muốn về không?"
Tống Ngưng lắc đầu: "Em chóng mặt quá, em đi ngủ đây." Nói xong đi luôn vào phòng khách.
Ngủ sớm một chút có phải xong chuyện rồi không, còn làm ầm ĩ cái gì chứ, Ninh Thư lắc đầu, nhìn Tống Ngưng, cho dù có chọc ghẹo cô như thế nào đi chăng nữa, cô cũng sẽ không thích Tống Ngưng.
Trước tiên không nói đến chuyện cô không phải Cung Lạc, mà mình là con gái lại đi thích một người con gái khác sao, còn nữa Ninh Thư rất ghét mấy thể loại yêu đương như thế này, một khi đã sa vào chuyện phiền phức này, quả thực giống như bị rơi vào đầm lầy vậy, có giãy giụa đến mức nào đi chăng nữa cũng là phí công vô ích.
Hoàn cảnh của cô lúc này không có cách nào để yêu một người, có lẽ phải đợi đến khi mọi chuyện êm đẹp rồi, sẽ thử cùng với một người làm những chuyện mình thích.
Nhưng không phải là bây giờ và trong tình huống này
Ninh Thư cảm thấy tình hình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/but-ky-phan-cong-cua-nu-phu-phao-hoi/783735/chuong-422.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.