Ninh Thư không ngờ Mạch Đóa Nhi lại chủ động đòi Mạc Tước Phong vai diễn, hoàn toàn khác với Mạch Đóa Nhi không hề muốn gì trong kịch bản.
Chủ động cho và chủ động đòi là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau, Ninh Thư lắc đầu, chỉ e Mạc Tước Phong và Mạch Đóa Nhi có thể sẽ không đi đến cuối cùng được.
Mạc Tước Phong thích nữ nhân thanh thuần, không rành thế sự, là loại thuần khiết khiến người ta muốn che chở, nhưng bây giờ Mạch Đóa Nhi đã không còn loại khí chất này, trong lòng của cô ta chỉ có hư vinh và thành công.
Ước chừng lúc Mạch Đóa Nhi mở miệng đòi Mạc Tước Phong vai diễn, trong lòng Mạc Tước Phong đã ban án chết cho Mạch Đóa Nhi rồi.
"Không sao đâu, chị cũng đã nói mà người như thái tử gia, chỉ ham muốn cái mới mẻ, nên em phải chuẩn bị tốt cho mình, nhân vật này rất tốt."
Trên mặt Mạch Đóa Nhi lộ ra nụ cười mà như khóc, nước mắt tí tách rớt xuống đất, khóc sướt mướt nói với Ninh Thư: "Chị Trần, em không muốn xa Mạc Tước Phong, em thực sự thích hắn, em không thể chịu đựng được chuyện rời khỏi hắn."
Ninh Thư:...
Bình thường không thấy người, hiện tại thì coi cô như thùng rác để tâm sự, đúng thật là. Mặt Ninh Thư không hề thay đổi, các người muốn làm gì liên quan quái gì đến tôi.
Lớp trang điểm trên mặt Mạch Đóa Nhi cũng bị khóc cho tèm lem, chỉ có thể ngừng khóc, trang điểm lại lần nữa, nói thật, trang điểm đậm trên mặt, khóc lên thật sự rất xấu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/but-ky-phan-cong-cua-nu-phu-phao-hoi/783623/chuong-310.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.