Mặc dù Mạch Đóa Nhi rất mệt mỏi, nhưng Ninh Thư không quan tâm mà cứ mang Mạch Đóa Nhi đi thử vai.
Ninh Thư không nhìn sắc mặt mệt mỏi của Mạch Đóa Nhi, thay Mạch Đóa Nhi nhận phim. Mạch Đóa Nhi thương lượng cùng Ninh Thư: “Chị Trần, có thể đừng nhận nhân vật quần chúng cho em không, em mệt chết mất, loại nhân vật quần chúng thế này em diễn mệt chết mất.”
Ninh Thư lạnh nhạt nói: “Chị biết em mệt, nhưng đây là kiểu nhân vật đơn giản nhất em còn không diễn tốt, cho dù có vai chính cho em diễn thì cũng không diễn nổi, em cảm thấy em có thể đảm nhận được sao?”
Mạch Đóa Nhi cắn môi một cái nói: “Em có thể.” Cô ta đã bị những nhân vật khó hiểu này làm mòn mất tự tin.
Mũi Mạch Đóa Nhi cay cay, cô ta có cảm giác không nhìn rõ được tương lai của mình, mặc bộ đồ bẩn thỉu của quần chúng, cô ta cảm giác mình sẽ bị điên mất.
Ninh Thư lạnh nhạt nhếch miệng một cái: “Mạch Đóa Nhi, không phải chị không muốn nhận vai diễn tốt cho em, quả thực là không có vai diễn tốt gì để nhận nhưng em hiện giờ cũng không có tác phẩm nào, mặc dù bây giờ rất mệt mỏi nhưng em có thể học hỏi được thêm nhiều nhân vật, em bây giờ quá nóng vội rồi, bình tĩnh lại đã.”
Mạch Đóa Nhi đang phiền lòng, lại nghe thấy người quản lý của mình mỗi lần đều nói như vậy để an ủi mình, trong lòng Mạch Đóa Nhi càng thêm tức giận.
Mạch Đóa Nhi tức đến mức muốn khóc, rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/but-ky-phan-cong-cua-nu-phu-phao-hoi/783614/chuong-301.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.