Ninh Thư liên lạc cho Tống Dật, báo cáo tình hình của đội khác.
Ninh Thư nói: “Đây nhất định là sự thăm dò của đối phương, bởi đội truy bắt không thể tóm được đuôi chúng, chỉ sợ tổ chức tội phạm gài cái bẫy này nhằm loại bỏ nội gián.”
Loại bỏ nội gián xong, muốn lộng hành kiểu gì cũng không cần e dè, cố kị.
E rằng những chiến sĩ nằm vùng đang gặp phải nguy hiểm.
Nhiệm vụ của họ là lén lút, bí mật tra tìm thông tin, thu nhập tình báo, vì vậy thần kinh căng như dây đàn mọi lúc mọi nơi, nếu bị kẻ địch nghi ngờ, họ sẽ bị tra tấn đánh đập dã man, sống không bằng chết.
Chuyện nằm vùng không phải ai cũng làm được, bởi tâm trí luôn bị giày vò, phải đề phòng nguy cơ tiềm ẩn xung quanh, sơ suất một chút liền mất mạng như chơi.
Tất cả là vì quốc gia.
Nhìn từ góc độ tính chất nhiệm vụ của họ, tính ra công việc của Ô Tĩnh cũng không cực mấy.
Tống Dật mím môi, vẻ mặt đanh lại, mở miệng: “Cô thay mặt tôi báo lên lãnh đạo, cử một lực lượng vừa đủ tới hỗ trợ tôi, dự tính đây sẽ là cuộc đối đầu cam go, ít nhất ta phải bắt được một trong số chúng.”
Ninh Thư nhận mệnh, viết báo cáo gửi lên cấp trên.
Nếu biết trước phát sinh nhiều phiền toái như vầy, ban đầu sẽ không chặn lại ba chiếc xe hàng kia.
Phải nói tổ chức tội phạm kia vô cùng xảo trá.
Tung ra 6 tên lái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/but-ky-phan-cong-cua-nu-phu-phao-hoi/3360943/chuong-1730.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.