Thư Bạch cảm thấy quá sức, không còn khả năng tiếp tục làm nhiệm vụ, đồng thời không muốn ảnh hưởng tới tiền đồ của hệ thống, cho nên dứt khoát thoát ly khỏi hệ thống.
Ninh Thư ngẫm nghĩ, nếu mình là Thư Bạch, liệu có làm vậy không?
Để 2333 rời đi?
Ninh Thư: Hắc hắc hắc …
Khỏi cần nói cũng biết. ( `ω´)
“Cô cười gì thế?” 2333 hỏi Ninh Thư, điệu cười mờ ám kia khiến người ta nổi hết da gà.
Ninh Thư mỉm cười: “Tôi đang nghĩ, nếu tôi gặp phải tình huống của Thư Bạch , tôi sẽ làm gì.”
“Hừ, chắc chắn cô kéo theo tôi cùng xuống địa ngục.” 2333 nói thẳng.
Ninh Thư bĩu môi: “Nhìn tôi giống người như vậy sao, tốt xấu gì chúng ta cũng từng cùng sinh ra tử, tôi mà là người lãnh khốc vô tình, cố ý gây sự sao?”
2333: Không sai đâu, cô chính là người như vậy.
“Cô muốn thoát ly?” 2333 hỏi Ninh Thư.
Ninh Thư lắc đầu, “Không có, chỉ là.. biết được một tia hi vọng nhỏ bé, cuộc sống bỗng chốc tràn ngập hi vọng.” ƪ (✿ ‘ᗜ `✿) ʃ
2333: …
“Đừng mơ mộng hão huyền nữa, dù tôi có gửi báo cáo lên cấp trên: ‘tôi và người hợp tác tính cách không hợp , không có hứng thú, muốn thoát ly’, người bên trên chỉ trả lại một chữ ‘cút’.”
“Cô muốn rời khỏi tôi, vậy đã sẵn sàng trả giá chưa?”
Ninh Thư nhún vai: “Tôi chỉ có một mình, lại hai bàn tay trắng nữa, vẫn là thôi. Mà tôi bảo muốn thoát ly
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/but-ky-phan-cong-cua-nu-phu-phao-hoi/3360934/chuong-1722.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.