Dù An Ngọc Quân có khóc lóc van xin thế nào đi chăng nữa, Nam Cung đều mắt điếc tai ngơ.
An Ngọc Quân nói một câu, Nam Cung liền nã một phát súng vào người Xà Vương, dọa An Ngọc Quân sợ tới mức không dám thốt lên câu nào nữa.
An Ngọc Quân cảm thấy Nam Cung là một tên siêu cấp siêu cấp biến thái.
Mà Nam Cung thì lại cho rằng loại con gái như An Ngọc Quân đúng là kỳ ba, không biết phân biệt đúng sai phải trái.
Đối lập đến vậy, Nam Cung bỗng cảm thấy bản thân quả thực tàn ác.
Ninh Thư thấy tình hình bất ổn, yên lặng lui về phía sau một bước, cô là người có máu có thịt, không thể đọ được với súng.
Nữ cục trưởng chắp tay sau lưng đi tới cạnh Ninh Thư, Ninh Thư hỏi: “Chị gái à, có chuyện gì sao?”
Nữ cục trưởng nhìn Ninh Thư: “Tôi xem cậu là một nhân tài có thực lực, đến làm việc ở cục điều tra đi, chúng tôi bao ăn bao ở, yêu quái ăn nhiều, thức ăn của cục điều tra cũng đủ cho cậu no nê, thế nào?”
“Coi như cậu không vì chính mình, cũng nên vì người ủy thác của cậu mà ngẫm lại đi.”
Ninh Thư ậm ờ: “Hmm, tôi cần thêm thời gian suy nghĩ.”
“Sao phải suy nghĩ, tôi lừa cậu làm gì?” Nữ cục trưởng dựa lưng vào cửa sổ, khoanh tay trước ngực, bình thản nói, nhất cử nhất động của cô ta đều mang theo ý vị.
Đôi chân thon dài mặc quần da trông càng thêm đẹp mắt.
Ninh Thư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/but-ky-phan-cong-cua-nu-phu-phao-hoi/3360922/chuong-1714.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.