Ninh Thư cảm thấy có khả năng mình gặp phải người quen, mà người này cũng biết tới cô, hoặc đã từng gặp cô một lần.
Ninh Thư bất động thanh sắc cùng nữ cục trưởng giằng co.
Nếu chưa xác định rõ lai lịch của đối phương, Ninh Thư sẽ không tùy tiện ra tay.
Nhất lại còn là nhiệm vụ giả, là đồng nghiệp với nhau, không tránh khỏi về sau còn gặp lại.
Nếu không phải vạn bất đắc dĩ, cô sẽ không làm căng thẳng mọi chuyện, còn nếu buộc phải làm căng, vậy chỉ có thể làm một cách khiêm tốn.
Nữ cục trưởng mỉm cười nhìn Ninh Thư, nụ cười cơ trí kia làm Ninh Thư có chút khó chịu.
Cô cười thì tôi cũng cười.
Ninh Thư cũng nhếch miệng bình tĩnh mỉm cười, mọi người cùng cười chứ sao nữa.
Nữ cục trưởng:…
Tiểu thiên tài Nam Cung như được tiêm máu gà, hành hạ đám rắn trong phòng đến chết, muốn phô bày năng lực của mình với nữ cục trưởng, còn định khoe cả ..cơ bắp.
Chém giết một hồi xong rất tự nhiên mà hỏi nữ cục trưởng, chị thấy em có ngầu không?
Sau đó nữ cục trưởng ra vẻ cưng chiều, gật đầu, khen ngầu lắm.
Ninh Thư nhìn về phía Xà Vương, Xà Vương thu nhỏ cơ thể, muốn thoát khỏi dây thừng, nhưng mà thân thể hắn nhỏ lại, dây thừng vẫn như cũ trói chặt trên người hắn.
An Ngọc Quân bị trói cũng bị dây thừng siết chặt lại, đau đến mức thổ huyết.
An Ngọc Quân nửa tỉnh nửa mê nhìn một phòng toàn rắn chết, chợt nhớ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/but-ky-phan-cong-cua-nu-phu-phao-hoi/3360921/chuong-1713.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.