Gọi những con rắn không có linh trí ra làm quái gì vậy?
Chỉ làm người khác thêm buồn nôn.
Ninh Thư khua ngón tay, nước phun ra từ ống nước nhanh chóng tràn về phía cô giống hệt một con rồng nước.
Ninh Thư lơ lửng giữa không trung, ngón tay chạm vào bề mặt nước, con rồng nước hóa thành vô số giọt nước nhỏ, sau đó đóng băng thành vô số kim châm băng bén nhọn.
Băng châm “Viu viu viu” phi đến những con rắn trong phòng.
Băng châm trực tiếp đâm vào cơ thể lũ rắn, ghim chặt chúng xuống nền nhà.
Ninh Thư tiếp tục dẫn nước từ trong phòng bếp ra ngoài, dội thẳng lên lũ rắn.
Sau đó cô hạ nhiệt độ của nước xuống, cuối cùng ngưng kết thành khối băng, lũ rắn dưới nền bị đông cứng không thể nhúc nhích.
Rắn là loài động vật ưa ngủ đông, với nhiệt độ thấp như vậy, rắn sẽ hạn chế nhu cầu sinh lý.
Đồng thời Ninh Thư chữa trị tấm màn nước, biến toàn bộ kết giới thành một không gian kín mít.
Như vậy rắn ở bên ngoài sẽ không vào được nữa.
Hai tiểu xà không chịu nổi nhiệt độ lạnh lẽo, ngáp ngắn ngáp dài, khốn đốn nói với Xà Vương: “Lạnh quá cha ơi.”
An Ngọc Quân cóng đến nỗi răng va lập cập, môi càng thêm tím tái.
Xà Vương truyền yêu lực vào trong thân thể An Ngọc Quân, giúp cô ta chống chọi với cái rét.
Lạnh buốt hoàn toàn bất lợi cho loài rắn.
Xà Vương nhìn Ninh Thư: “Mày sử dụng chiêu thức gì vậy?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/but-ky-phan-cong-cua-nu-phu-phao-hoi/3360915/chuong-1707.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.