An Ngọc Quân cầu tình thay Ninh Thư, từ lúc Xà Vương đến đây, tâm tình cô ta rốt cục được thả lỏng.
Dù sao thì cô ta cũng chưa xảy ra chuyện gì, có thể bỏ qua cho con sơn ưng này.
“Mama, mẹ còn không rõ tâm địa thối nát của con chim này sao, ông ta không chỉ muốn nấu canh chúng con mà còn muốn vạch jj của anh trai ra xem.”
Thật ra tiểu bạch xà không biết jj của rắn là gì, chỉ bắt chước lại lời Ninh Thư nói.
Trái lại khiến An Ngọc Quân mặt đỏ như gấc, xấu hổ cúi đầu.
“Còn gì nữa không?” Xà Vương nhàn nhã vuốt ve tiểu bạch xà đang cuộn trên cổ tay hắn.
“Không những thế, ông ta còn sai mẹ làm việc như nô lệ dù biết rõ mẹ đang bầu bí, làm đến mức kiệt sức.”
Ánh mắt Xà Vương bất thiện nhìn Ninh Thư.
Ninh Thư không chùn chân, tao độc ác thế đấy, mày có giỏi thì đến cắn tao đi.
“Đó đều là sự thật, vì thế mà tụi con ở trong bụng mẹ không dám ra ngoài, cuối cùng lớn quá nên đành phá vỡ vỏ trứng mà sinh ra.”
“Vỏ trứng vẫn ở trong cơ thể mama.” Tiểu hắc xà công khai gia nhập đội ngũ lên án tội ác của Ninh Thư.
Ninh Thư giật giật mí mắt, chỉ trong phút chốc cô liền biến thành thứ tội ác tày trời.
Sao chẳng ai kể ân cứu mạng vậy?
Xà Vương nhíu mày, con ngươi hẹp dài nhìn xuống bụng An Ngọc Quân: “ Em có sao không?”
“Em không sao.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/but-ky-phan-cong-cua-nu-phu-phao-hoi/3360911/chuong-1703.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.