Mỗi lần nhìn vẻ khốn khổ của Đinh Ngưng Điệp, Bạch Hàn Mặc chỉ muốn băm vằm ngàn vạn nhát dao lên những kẻ gây tổn hại cho Đinh Ngưng Điệp.
Nghĩ cầm được tiền của hắn mà lành lặn rời đi được à.
Đừng có vào rừng mơ bắt con tưởng bở thế chứ!
Ninh Thư nhìn kính chiếu hậu theo dõi đám người theo đuôi phía sau, bẻ tay lái.
“Mẹ, chúng ta vứt hết đống cổ phần trong tay đi thôi.” Ninh Thư nói: “Lấy giá thấp bán tống bán tháo hết ra ngoài.”
Làm vậy chắc chắn sẽ khiến vô số tài sản của công ty nhà họ Đinh bốc hơi, vô hình trung dẫn đến chuyện cổ phiếu lao dốc trên thị trường chứng khoán.
“Thật sự phải vứt đi à?” Mẹ Đinh luyến tiếc nói: “Khó khăn lắm mới thu được nhiều cổ phần tới tay vậy mà.”
Ninh Thư đảo mắt nhìn kính chiếu hậu: “Mẹ, chúng ta đã cầm được tiền của Bạch Hàn Mặc, mẹ còn trông chờ vào lợi nhuận công ty chia cho chúng ta sao?”
Sở hữu cổ phần trong tay chắc chắn có thể ăn chia lợi nhuận với công ty, nhưng dính líu tới Bạch Hàn Mặc là chuyện rất nguy hiểm.
Ninh Thư đạp chân ga, đánh lái sang phải.
“Mẹ đừng quên, còn cái chân của Đinh Ngưng Điệp.” Ninh Thư nhắc nhở.
Mẹ Đinh gật đầu: “Mẹ nghe con hết, lúc trước mẹ có nói muốn để kem dưỡng da con làm ra lấy danh nghĩa của công ty nhà họ Đinh, nhưng giờ lại không được nữa rồi.”
“Không có tên tuổi nhà họ Đinh, sản phẩm của con vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/but-ky-phan-cong-cua-nu-phu-phao-hoi-2/2634553/chuong-1447.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.