Bạch Hàn Mặc nói phải cho Đinh Ngưng Điệp danh phận, Đinh Diên lập tức ly hôn.
Lão vừa ly hôn xong, thì thằng ranh Bạch Hàn Mặc lại muốn lão tìm vợ cũ đưa tới trước mặt nó.
Cái mả bố mày, lão biết tdn được giờ bà ta chui rúc xó xỉnh nào!
Sớm không tới, muộn không tới, giờ mới đến hỏi, lão a cay chim cú mà đóe làm được gì.
Mấy kẻ quyền cao chức trọng như Bạch Hàn Mặc làm việc dựa hết vào cảm xúc à, cmn còn khó hầu hạ hơn cả hoàng đế.
Cơn nghẹn của Bạch Hàn Mặc không có cách nào phát tiết ra được, đen mặt, phải nhờ có Đinh Ngưng Điệp ở giữa ngắt ngang mới khiến sắc mặt hắn tốt hơn một chút.
“Chuyện này không thể bỏ qua đơn giản thế được, không kẻ nào làm bị thương người của tôi còn có thể sung sướng chạy thoát như vậy.” Bạch Hàn Mặc âu yếm nói với Đinh Ngưng Điệp.
Đinh Ngưng Điệp kéo tay Bạch Hàn Mặc, dựa đầu vào ngực hắn nói: “Đừng vậy mà, gặp được anh là đã rất tốt rồi.”
“Dù em có mềm lòng không để ý, thì chuyện hai kẻ kia đã làm với em sao anh có thể quên được.” Bạch Hàn Mặc nhìn xe lăn: “Chính vì bọn họ mà em phải ngồi xe lăn thế này.”
Đinh Ngưng Điệp thấy Bạch Hàn Mặc nhìn chân của mình, lập tức thấy chân mình nóng rát.
“Có phải anh ghét bỏ em rồi không?” Đinh Ngưng Điệp đáng thương nhìn Bạch Hàn Mặc, mắt lại ầng ậng nước.
Giống như cún con bị vứt bỏ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/but-ky-phan-cong-cua-nu-phu-phao-hoi-2/2634535/chuong-1439.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.