Chương trước
Chương sau
“Nếu đám ma cà rồng ấy biết chúng ta ở chỗ này, nhưng không tới đây nữa, mà đi tìm những người khác thì sao?” Ninh Thư hỏi.

“Giờ chúng ta phải giữ vững phòng tuyến, chờ người của tổ chức phái tới.” Dulo nói.

Ninh Thư vừa định gật đầu, thì có tiếng thét chói tai vang lên, vỏn vẹn trong một giây.

Cứ như là bị cắt đứt giữa chừng.

Cả ba người đứng dậy, “Nghe tiếng động, có lẽ cách chúng ta khá xa đấy.”

Casey nhịn không được vò mái tóc vàng trên đầu, “Hẳn là ma cà rồng bắt người.”

“Chúng ta có nên đuổi theo không?” Dulo do dự.

Nếu lần theo dấu vết, có thể cứu được người, nhưng buổi tối bên ngoài lại là sân chơi của ma cà rồng.

Tầm nhìn của con người sẽ bị hạn chế lại.

Lại không biết rõ số lượng của đối thủ bên kia.

Casey dùng radar rà soát, sử dụng từ trường đặc biệt để xác định vị trí ma cà rồng.

Từ trường xung quanh ma cà rồng khác với từ trường của con người.

Ninh Thư nghiêng đầu nhìn radar, “Máy này chỉ rà soát được trong khu vực nhỏ.”

Nhiều nhất là trong đường kính 200m đổ lại.

Ninh Thư cảm thấy thứ này còn không hữu dụng bằng la bàn.

Ít nhất thì la bàn còn có thể chỉ rõ phương hướng.

Casey không quét ra được gì, nhìn Dulo nói: “Mai ra ngoài tìm sau vậy, buổi tối thực sự quá bất lợi với chúng ta.”

Thợ săn cũng là người, nếu uy hiếp tới mạng sống, bọn họ sẽ rút lui theo kế hoạch.

Đương nhiên Ninh Thư không có ý kiến gì, tu luyện thêm một đêm, thực lực sẽ mạnh hơn một chút, đến lúc đó cho dù đánh không lại, cũng có sức để mà chạy trốn.

Casey và Dulo thay nhau gác đêm, có lẽ thấy Ninh Thư là nữ, nên không bắt cô gác.

Sáng sớm hôm sau, ba người ăn sáng, cầm vali ra khỏi cửa.

Ba người lên ô tô, Casey cầm radar trong tay, di chuyển quanh thị trấn.

Cuối cùng lúc đi ngang qua một nhà thờ, radar báo tín hiệu, hình như phát hiện ra được một ma cà rồng.

Casey hất mái tóc vàng óng, kiêu ngạo nói: “Tìm ra rồi.”

Dulo nhìn nhà thờ nhỏ, “Đừng nói với tôi, ma cà rồng ở trong nhà thờ nhé.”

“Đây khác nào tự nộp mạng đâu.”

Không phải ma cà rồng sợ thánh giá sao?

Nhưng đối với ma cà rồng có sức mạnh ghê gớm, mấy thứ này lại không có tính sát thương gì cả.

Ninh Thư mở cửa, xuống xe, nhìn về phía nhà thờ.

Nhà thờ trước mặt có vẻ hoang vắng, trông như đã bị bỏ hoang từ lâu.

Dulo ra khỏi xe, tạo thánh giá trên ngực.

“Có vào không?” Ninh Thư hỏi.

Casey ừ một tiếng, cả ba cùng đi vào trong nhà thờ.

Ngay khi bước vào nhà thờ, đã thấy tượng Đức Chúa Jesus bị đóng đinh trên thập tự giá, cây thập tự rất lớn.

Tiếp đó là từng loạt từng loạt ghế dài.

Những chiếc ghế dài này dành cho những người tới tham dự lễ Thánh, không biết vì lý do gì lại hoang tàn tới vậy.

Ninh Thư cầm nỏ, mũi tên trên nỏ đã được ngâm trong nước thánh.

Hơn nữa, Ninh Thư còn vẽ phù lên đấy, nếu không phải ma cà rồng quá mạnh, thì mũi tên của cô có thể giải quyết dứt điểm được.

Dulo cầm súng bắn dơi, khiến đám dơi kêu to.

Casey cầm súng điện, bấm nút khởi động, khiến dơi rơi đầy mặt đất.

“Có nhiều dơi trong nhà thờ quá, nhất định là có ma cà rồng.”

Dơi thường đi chung với ma cà rồng, làm bạn với ma cà rồng.

Ninh Thư cảm thấy chân run lẩy bẩy, đám dơi không tấn công ba người họ, mà bay tới chỗ khác.

Ninh Thư nhanh chân đuổi theo.

Đàn dơi như ong vỡ tổ tràn vào trong tầng hầm, Ninh Thư bất chấp dơ bẩn, vội vàng nhảy xuống.

“Jasmine, từ từ đã.” Casey thấy Ninh Thư chạy như bay, “Cẩn thận nguy hiểm.”

Casey và Dulo cũng nhảy theo.

Ninh Thư nhảy xuống trước, trong không khí nồng nặc mùi máu tanh, dễ khiến người ngửi thấy ngất đi.

Phía trước đột nhiên trở nên rộng rãi, Ninh Thư nhìn thấy một cỗ quan tài tráng lệ đặt trong ngôi sao năm cánh.

Có máu ở trong khe lõm, hướng về phía quan tài, trên mặt quan tài kín mít toàn dơi.

Rất nhiều ma cà rồng quỳ rạp xung quanh.

Đám ma cà rồng này không hề để tâm tới nhóm người Ninh Thư, quỳ rạp trên mặt đất, giống như đang nghênh tiếp thứ gì đó cực kỳ hùng mạnh.

Lúc này, ba người Ninh Thư không dám làm gì tùy tiện.

Chợt dơi trên nắp quan tài động đậy, vỗ cánh bay đi từ từ rời khỏi quan tài, một lượng lớn sức mạnh tỏa ra từ bên trong quan tài.

Sau đó, một bàn tay tái nhợt vươn lên, trắng muốt như ngọc, không nhìn thấy mạch máu.

Ma cà rồng hồi sinh?

Dulo và Casey mỗi người cầm một tay Ninh Thư kéo đi.

Lông tơ trên người Ninh Thư dựng thẳng đứng, cảm nhận được nguy hiểm tới cực đỉnh.

Kéo Dulo và Casey chạy trốn nhanh hơn.

Ba người ra khỏi nhà thờ, vội vàng lái xe chạy.

Ninh Thư quay đầu lại nhìn, thấy một kẻ lơ lửng trên không, trên người mặc áo choàng đen, dơi bay quanh người.

“Nhanh lên.” Ninh Thư giục Dulo lái xe.

Casey bứt tóc, mắt long sòng sọc nhìn Ninh Thư nói: “Jasmine, có khả năng chúng ta gặp phải hàng nóng rồi.”

“Rất có thể là ma cà rồng đời thứ ba đang ngủ đông đã tỉnh giấc.”

Ninh Thư:...

Thánh thần thiên địa ơi.

Cain, con trai của Adam và Eva, mang theo lời nguyền rủa của Đức Chúa Trời vì tội giết em trai mình.

Phải trở thành kẻ bất tử bắt buộc phải hút máu, đã gặp được Lilith, kẻ đã rời khỏi vườn Địa Đàng, và được người đàn bà đó chỉ dẫn.

Học được cách sử dụng sức mạnh ghê gớm từ máu, Cain là thủy tổ của ma cà rồng và là gốc rễ của huyết mạch độc ác này.

Vì quá cô độc, Cain đã sử dụng nội tạng của động vật và máu của bản thân để tạo nên đời thứ hai, đời thứ hai của ma cà rồng có năm tên.

Ma cà rồng đời thứ ba là hậu duệ của đời thứ hai, là thế hệ ma cà rồng xuất sắc nhất, chúng tự nhận mình là có khả năng sánh vai cùng các vị thần.

Do đó, chúng trở thành thủ lĩnh của dòng tộc ma cà rồng, được tôn lên làm huyết túc.

Thế hệ thứ ba thành lập các gia tộc độc lập, sau này trở thành “Mười ba thị tộc”.

Mỗi ma cà rồng đời thứ ba đều sở hữu một gia tộc cho riêng mình.

Mười ba gia tộc tàn sát sinh linh nhân loại, để nâng cao thực lực của mình.

Bọn họ phát hiện máu của ma cà rồng có thể khiến cho con người bất tử, giúp máu của ma cà rồng đứng trên mọi loài, tôn máu của ma cà rồng thành thánh thần trong các loại dòng máu.

Trở thành khúc dạo đầu cho dòng máu tội lỗi của ma cà rồng.

Sau đó, mười ba gia tộc này đấu đá lẫn nhau, chiến tranh liên tục mấy năm, khiến huyết mạch phân tản tứ phía.

Mọi người gọi cuộc chiến của ma cà rồng là cuộc thánh chiến ngàn năm, và hầu hết nạn nhân của cuộc chiến là con người.

Mặc dù trận Đại Hồng Thủy Chúa tạo ra không tước đi mạng sống của ma cà rồng đời thứ ba, nhưng cũng khiến cơ thể chúng bị thương nặng và phải chuyển sang trạng thái ngủ đông.

Cho nên mới nói bọn họ may mắn (số chó) tới nhường nào mới gặp được loại chuyện này.

Hơn nữa, thế hệ thứ ba có mười ba tên, giờ một tên đã thức tỉnh, có khi nào những tên khác cũng sẽ thức tỉnh vậy không.

Nếu tỉnh lại, có phải sẽ lại tạo nên một cuộc thánh chiến mới, nơi nơi tàn sát con người, hoặc là biến con người trở thành ma cà rồng không?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.