Chương trước
Chương sau
Giáo Y lướt qua Ninh Thư, khí lạnh dày đặc trên người y như muốn đóng băng linh hồn Ninh Thư vậy, khiến cả người cứng đờ, vô cùng khó chịu.

Tới khi nào cô mới thoát khỏi sự áp chế của kẻ khác đây, hắn ta chỉ mới đi ngang qua, vậy mà cũng khiến linh hồn cô không chịu nổi.

Ninh Thư tò mò hỏi gã tóc trắng đối diện: “Hai người vừa nói gì đấy?”

“Đây là câu hỏi cuối cùng của cô?” Tên tóc trắng trả lời.

“Không.” Ninh Thư lắc đầu, “Không đúng, anh còn nợ tôi hai câu hỏi, sao giờ lại thành câu cuối rồi.”

“Ba câu hỏi miễn phí, giờ chỉ còn một.” Tên tóc trắng nhìn Ninh Thư, “Định lừa đảo tống tiền tôi?”

Ninh Thư: …

Tôi đúng thật định lừa đảo tống tiền anh đấy!

“Lần này cần hỏi cái gì?”

Ninh Thư sờ Pháp Tắc Hải Thạch, định hỏi cục đá này có tác dụng gì.

Nhưng cô lại không muốn lãng phí một câu hỏi vào vấn đề này.

Điều quan trọng nhất đối với cô hiện giờ chính là xây dựng thế giới của riêng mình, nắm giữ vận mệnh của chính mình.

Pháp Tắc Hải Thạch dù có quan trọng tới cỡ nào, nhưng với thực lực hiện tại của cô, có biết cũng chẳng dùng được.

Ninh Thư ha ha cười khan, “Lâu rồi không gặp, nên muốn tới chào hỏi, chào hỏi thôi ấy mà.”

“30 vạn tích phân.” Gã tóc trắng nói, “Từ lúc cô bước vào đã bắt đầu tính phí, hơn nữa cô còn hít rất nhiều trầm hương.”

Ninh Thư: Ê hê hê hê hê…

“Làm ăn buôn bán, có lí nào lại vậy, buôn bán không thành nên nhân nghĩa vứt cho chó gặm rồi sao?”

Gã tóc trắng nói thẳng, “Tôi buôn bán vậy đấy.”

Ninh Thư thanh toán 30 vạn tích phân xong, lập tức tốc biến ra khỏi phòng cố vấn.

Chỗ hút máu như này tốt nhất không nên tới nữa, quá đen tối!

Vừa tùy hứng lại vừa hiểm độc!

Ninh Thư đi dạo khắp nơi, mua vài món đồ chơi sau đó mới chịu quay về không gian hệ thống.

2333 gọi Ninh Thư: “Này, cô tính kĩ lại xem mình bị mạt sát bao nhiêu lần rồi, bên trên lại bắt đầu chuẩn bị cắt giảm nhân sự nữa đấy.”

Ninh Thư: …

Sét đánh giữa trời quang! Lại sắp rơi vào cảnh thất nghiệp sao?!

“Cắt giảm nhân sự là sao, cậu nhận được tin gì?” Ninh Thư hỏi, “Tiêu chuẩn cụ thể thế nào?”

“Tôi nhận được tin tức từ đầu não chuyển tới.” 2333 nói, “Nhiệm vụ giả và hệ thống sẽ bị gộp chung một chỗ.”

“Tội liên đới.”

Ninh Thư thở phào, “Lúc chết cũng có một cái đệm lưng.”

2333 cười lạnh, “Là mạt sát hoàn toàn, lực linh hồn sẽ trở thành phần thưởng cho các nhiệm vụ giả khác.”

Ninh Thư suýt bị dọa tới tè ra quần, “Đ...điều kiện là gì?”

“Bị mạt sát bảy lần trở lên, nhiều lần hoàn thành nhiệm vụ chỉ đạt 60%, nhiệm vụ giả và hệ thống chịu trách nhiệm nắm tay nhau đi chịu mạt sát, bởi nhiệm vụ giả hoàn thành nhiệm vụ kém cỏi là do hệ thống không chỉ dẫn tốt, vì vậy hệ thống cũng đi tong.”

Ninh Thư: … “Cậu đã bao giờ chỉ dẫn cho tôi lần nào?”

“Chưa từng chỉ dẫn sao?”

“Chẳng lẽ bùa hộ mệnh cũng vô dụng?” Ninh Thư hỏi, bùa hộ mệnh cô phải dùng công đức để mua đấy!

“Bùa hộ mệnh chỉ có thể giữ được tính mạng tạm thời, không tính điểm cho nhiệm vụ, còn lần này là thanh trừ hoàn toàn những nhiệm vụ giả hoàn thành công việc kém cỏi, vậy nên cô tính kĩ lại xem cô bị mạt sát mấy lần rồi?” 2333 hỏi.

“Cả lúc dùng bùa bảo hộ lẫn khi không dùng, tính hết một lượt đi.” 2333 nhịn không được văng bậy một câu, “Cmn, tôi vất vả lắm mới khôi phục được một chút!”

Ninh Thư cũng sốt ruột trong lòng, “Sao số chị đây lại gian nan trắc trở thế này…”

“Đây không phải là trò chơi mà khi cô chết có thể quay lại điểm khởi đầu, bị mạt sát có nghĩa là cô hoàn toàn bị xóa sổ đấy, đừng nghĩ rằng có bùa hộ mệnh trong tay là có thể thoát được.” 2333 nôn nóng, “Cô bị mạt sát mấy lần rồi hả, tôi nhớ cô bị mạt sát nhiều lần lắm rồi đấy.”

“Tôi đang tính.” Ninh Thư vặn đầu ngón tay, chắc không tới tận bảy lần đâu, một lần, hai lần, ba lần.

“Chắc là bốn lần, nhiều lắm là bốn lần.” Ninh Thư khẳng định.

Một lần ở thế giới vườn trường, một lần ở thế giới người ma, một lần bị tên điên dại kia giết chết.

Có hai lần nhiệm vụ hoàn thành 80%, còn lại trước đó đều hoàn thành trăm phần trăm.

Ninh Thư thở phào một tiếng, “Tôi thấy có lẽ lần này mình qua được.”

“Tôi đi nộp số liệu đây, cô chắc chưa?”

“Loại chuyện này đáng lẽ phải do cậu chú ý chứ?”

“Vì sao lại phải loại bỏ nhiệm vụ giả?” Ninh Thư hỏi.

2333 nói: “Nếu một người không thể hoàn thành nhiệm vụ, thì sẽ có nhiệm vụ giả khác tiếp nhận.”

“Vì vậy, một vị diện sẽ bị xuyên qua nhiều lần, khi nhiệm vụ giả tiến vào một vị diện, vị diện ít nhiều gì cũng sẽ chịu tổn thương, nên nếu không thể hoàn thành tốt nhiệm vụ, sẽ gây thương tổn cho vị diện.”

“Nhiệm vụ giả không đủ tiêu chuẩn như vậy, chi bằng mạt sát cho đỡ chật đất.” 2333 giải thích.

“Trực tiếp mạt sát luôn sao, vì sao không cho cơ hội chuyển thế?” Thực sự quá vô nhân đạo.

2333 im lặng thở dài, “Đây là một con đường không thể quay đầu, một khi bước lên con đường này chỉ có thể tiến lên phía trước. Nếu có quá nhiều đường lui thì sẽ không có ai nghiêm túc làm việc, nghĩ thử xem thất bại có bùa hộ mệnh, thậm chí bị đuổi việc còn có thể chuyển thế, trên đời này lấy đâu ra nhiều chuyện tốt đẹp đến thế.”

“Ninh Thư, giờ chúng ta chỉ còn cách căng não ra bước về phía trước thôi.”

Ninh Thư hít một hơi thật sâu, không có cách nào thay đổi được quy tắc, vậy thì chỉ còn cách thích ứng với quy tắc.

Việc quan trọng nhất lúc này là xây dựng thế giới, có được thế giới riêng rồi sẽ không tới mức nói mạt sát là sẽ bị mạt sát nữa.

Nhưng căn nguyên thế giới tìm ở chỗ nào đây, thật sự khiến con người ta sốt ruột.

Không được hoảng! Hoảng hốt sẽ dễ xảy ra vấn đề!

“Hô, lần này chúng ta không có việc gì..”

“Lần này? Nghĩa là vẫn còn có lần tiếp theo?” Ninh Thư vẫn chưa dám thả lỏng.

“Khẳng định còn, mỗi lần luôn rửa trôi được một đám.”

Ninh Thư: …

Mẹ ơi, thế giới thật nguy hiểm…

Hi vọng lần thanh tẩy tiếp theo cô đã xây dựng thế giới thành công, không còn phải nơm nớp lo sợ đề phòng thế này nữa.

Ninh Thư ngồi xếp bằng trên sô pha, sống đến tận giờ, cô cũng đã tích lũy được kha khá, cũng không biết đời này có thể gặp lại cha mẹ hay không.

Thời gian trong những vị diện khác nhau sẽ có tốc độ chảy khác nhau, không biết giờ cha mẹ thế nào rồi.

Ninh Thư nhoài người lên sô pha, nhắm mắt ngủ một giấc, lo lắng quá cũng chẳng giải quyết được vấn đề gì.

Lần nữa tỉnh lại, Ninh Thư đã thoải mái hơn nhiều, tránh khỏi nạn kiếp này là có thể sống lâu thêm một chút.

Nỗ lực! Cố gắng!

Ninh Thư giật giật cổ, lấy một quyển sách trên kệ xuống đọc một lúc.

Đọc xong vừa trả về chỗ cũ vừa thuận miệng hỏi 2333: “Chúng ta đi làm nhiệm vụ, cậu nói thử tôi nghe, căn nguyên thế giới sẽ dễ dàng xuất hiện trong vị diện nào nhất?”

“Vị diện nào cũng có khả năng, nhưng không phải thế giới nào cũng có, căn nguyên thế giới không dễ gì có thể hình thành nổi, nếu không sẽ không trân quý tới vậy.”

2333 nói, “Hên xui thôi.”

Ninh Thư: …

Mệnh tôi không tốt đâu.

Hi vọng giá trị may mắn có chút tác dụng.

Hi vọng gặp được căn nguyên thế giới.

“Đi làm nhiệm vụ đi.” Chỉ có cách làm nhiệm vụ mới có thể trở nên cường đại.

Giờ Ninh Thư cũng không còn tâm nguyện nào khác, chỉ mong muốn được sống sót qua ngày, giờ việc sinh tồn là vấn đề trọng yếu nhất, những chuyện khác đều xếp phía sau.

Gặp thần giết thần, gặp Phật giết Phật.

Ninh Thư choáng váng một chút, tiến vào thế giới.

Linh hồn chậm rãi dung nhập vào thân thể, không biết lần này sẽ là dạng bối cảnh gì đây…
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.