Xe cảnh sát hú còi dừng trước cổng, Ninh Thư cong cong khóe miệng.
Cảnh sát cuối cùng cũng tới.
Mấy cảnh sát mặc cảnh phục bước xuống xe, trong đó có cả nữ cảnh sát đã từng tiếp đãi Ninh Thư lúc trước.
Bố mẹ Vương Anh thấy có cảnh sát tới, sắc mặt đều thay đổi, dân thường lúc nào cũng sợ dính líu đến mấy vụ kiện tụng.
Ninh Thư thậm chí còn thấy chân mẹ Vương Anh run run.
Cũng không biết Lý Binh nhìn thấy cảnh sát sẽ thành thế nào.
Nữ cảnh sát nhìn mẹ Vương Anh hỏi: “Xin hỏi đây có phải là nhà của Vương Anh không?”
Mẹ Vương Anh không dám nhiều lời một câu, đưa nữ cảnh sát tới phòng Ninh Thư.
Ninh Thư nằm trên giường, vành mắt hồng hồng, vẻ mặt tái nhợt tiều tụy.
“Hiện tại cô phải đi theo chúng tôi để chỉ ra và xác nhận người cưỡng gian, cô có thể không?”
Ninh Thư giãy giụa ngồi dậy, gật gật đầu: “Tôi có thể.”
Nữ cảnh sát đỡ Ninh Thư đứng lên.
“Mày đi báo cảnh sát? Còn ngại chưa đủ mất mặt đúng không, muốn làm lớn chuyện cho tất cả mọi người đều biết mới chịu.” Bố Vương Anh tức giận gần chết, đôi tay run rẩy dữ dội.
Ninh Thư khóc lóc nói: “Bố, con không làm gì sai, con vốn không muốn, con bị hắn cưỡng hiếp, người sai không phải con.”
Nữ cảnh sát đứng bên cạnh Ninh Thư nói: “Cưỡng hiếp phụ nữ, đây là hành vi phạm pháp, mấy người biết mà không báo án, ngược lại còn bao che, tất cả đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/but-ky-phan-cong-cua-nu-phu-phao-hoi-2/2082494/chuong-1516.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.