Dịch: Gin
Ninh Thư ra khỏi phòng điều khiền, tùy tiện tìm một căn phòng, ngả lưng nằm xuống giường.
Mặc kệ thế nào cũng phải ngủ một giấc trước đã, Ninh Thư cảm thấy từ khi bắt đầu tiến vào thế giới này, cô chưa có được một giấc ngủ nào hoàn hảo trọn vẹn.
Nhiệt độ ban ngày của Selde quá cao, còn ban đêm thì lạnh như trong hầm băng, vì vậy không thể nào ngủ ngon được, lúc nào cũng sống trong trạng thái nơm nớp lo sợ, sợ rằng lỡ ngủ say sẽ bị đông lạnh mà chết, ban ngày có thể ngủ, nhưng lại phải ra ngoài bới rác tìm đồ ăn.
Bằng không, nhịn đói một ngày, tới tối lại cũng không ăn nữa để thế chịu lạnh, thật sự sẽ chết mất.
Nằm trên một chiếc giường sạch sẽ thoải mái, Ninh Thư cảm thấy cuộc đời thật sự quá hạnh phúc, hạnh phúc đến muốn khóc.
Quá không dễ dàng.
Alvis tới gõ cửa vài lần, cũng không đánh thức được Ninh Thư dậy, đành mặc kệ.
Ninh Thư không biết bản thân đã ngủ bao lâu, lúc tỉnh lại, thân thể nhũn như chi chi, toàn thân đau nhức.
Cũng không biết trên phi thuyền có linh khí không, Ninh Thư xếp bằng trên giường, bắt đầu tu luyện.
Linh khí có rất ít, song không khí tươi mát, sạch sẽ hơn rất nhiều so với ở Selde.
Có lẽ có thể tạo được dưỡng khí, tạo được các chất cần thiết cho cơ thể.
Mặc dù linh khí thiếu thốn, nhưng Ninh Thư vẫn không ngừng tu luyện, có thể giảm bớt mỏi mệt thân thể cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/but-ky-phan-cong-cua-nu-phu-phao-hoi-2/2634193/chuong-1279.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.