Ninh Thư nói những lời này với Alvis, cũng là để nhắc nhở với chính mình.
Ở trong hoàn cảnh như này, nào ai có thể dễ dàng chịu đựng nổi.
Tới lúc bụng đói cồn cào, ngay tới cả ngón tay của mình cũng phải gặm.
Ninh Thư nhắc lại tâm nguyện của Elisa.
Có thể rời khỏi chốn này, trở thành cơ giáp sư cao quý, có thể giúp em trai đứng dậy được, cuối cùng có thể sống với em trai ở tinh cầu khác tốt đẹp hơn Selde này tới cuối đời.
Alvis lại nói: “Chúng ta thật sự không có cách nào rời khỏi nơi này.”
Ninh Thư: →_→
Hiện thực thật tàn khốc, nhóc để chị đây suy nghĩ kỹ lại một lần nữa có được không.
“Cũng chưa chắc, mặc kệ thế nào, chị cũng sẽ mang Alvis rời khỏi hành tinh Selde này.”
Nếu không thể đưa Alvis rời khỏi đây, sao cô có thể hoàn thành nhiệm vụ được.
Nơi này quả thực không phải chỗ để con người sinh sống.
Sớm hay muộn thì tinh cầu Selde cũng sẽ không thể chứa thêm rác thải nữa, sau đó theo như số phận an bài, “bùm” một phát bay màu cả một hành tinh.
Nếu thật sự tinh cầu Selde phát nổ, vô vàn tấn rác thải sẽ trôi nổi trong vũ trụ.
Ninh Thư kiên định nói: “Nhất định sẽ được, chúng ta nhất định sẽ rời khỏi được nơi này.”
Ninh Thư lạnh tới độ hai hàm răng đập vào nhau vang lên tiếng canh cách, mà Alvis bên cạnh cũng không ấm áp hơn gì cô.
Ban đêm, quả thật là một buổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/but-ky-phan-cong-cua-nu-phu-phao-hoi-2/2634157/chuong-1265.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.