“Ôn Lương mặc quần áo hắn vào, có thể cải trang thành đệ tử Âm Dương Tông, ý kiến hay đúng không, hoàn mỹ.” Tiểu hồ ly đắc ý dào dạt nói.
Ninh Thư nhàn nhạt nói: “Tên đệ tử kia so với Ôn Lương cao hơn nửa cái đầu, khung xương cũng lớn hơn Ôn Lương, cậu nhóc mặc quần áo của hắn vào thì sẽ thành cái gì.”
“Không liên quan, ta có thể thi triển huyễn thuật, khiến cho Ôn Lương vừa vặn với bộ y phục đó.” Tiểu hồ ly nghiêm túc nói.
Ninh Thư:…ok,…
Nhóc định bịt tai trộm chuông đấy à?
“Nói tóm lại, vẫn là để ta ra ngoài trước, tìm được tên nào vóc dáng tương tự Ôn Lương, ta sẽ nghĩ cách lấy quần áo của hắn.” Ninh Thư nói.
Ôn Lương nói với Ninh Thư: “Cậu cẩn thận đấy nhé.”
Không sai biệt lắm đến lúc trời nhập nhoạng tối, Mạnh Hứa mang tới cho Ôn Lương một ít đồ ăn.
Mạnh Hứa vừa mở một cánh cửa, Ninh Thư nhanh chóng chạy ra ngoài.
“Này…” Mạnh Hứa buông đồ ăn đuổi theo Ninh Thư.
Ôn Lương kéo Mạnh Hứa lại, “Có vẻ nó muốn đi vệ sinh, thả cho nó đi đi.”
“Lỡ bị ai đánh chết lấy thịt ăn thì sao.” Mạnh Hứa nhíu nhíu mày, nhưng con vật nhỏ lại thoáng cái không thấy bóng dáng đâu, Mạnh Hứa cũng không thèm để ý nữa, nếu thật sự bị người đánh chết cũng do nó tự chuốc lấy.
Trong lòng Mạnh Hứa hơi sốt ruột, khi nào mới tới lượt hắn được chế lô đỉnh đây.
Chế tác một lô đỉnh không phải chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/but-ky-phan-cong-cua-nu-phu-phao-hoi-2/2633994/chuong-1195.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.