Dịch: Gin
“Phập, phập, phập…” Người xung quanh đột nhiên cầm vũ khí trong tay, đâm vào cơ thể Triệu Bác.
Lập tức trên người Triệu Bác xuất hiện rất nhiều vết thương rỉ máu, máu tươi phun tung toé lên mặt đất.
Triệu Bác ngã thình thịch một tiếng lên trên mặt đất, trừng to đôi mắt đỏ ngàu.
“A di đà phật.” Tiểu hòa thượng ngồi xuống dưới đất, bắt đầu niệm kinh vãng sinh, siêu độ những người đã nằm xuống nơi đây.
Ninh Thư quay về Thánh Ma Phong, Dạ Hoa híp mắt, “Hiện tại đối phương như rắn mất đầu, nhân cơ hội này giết hết chúng đi.”
Ninh Thư lắc lắc đầu, “Thánh Ma giáo của chúng ta cũng bị tổn thất nghiêm trọng, chẳng hơn gì bọn họ, bây giờ nên ngưng chiến.”
“Xuy…” Dạ Hoa cười lạnh một tiếng, “Chẳng lẽ chờ tới lúc bọn họ tu dưỡng sinh lợi, lại đến tấn công chúng ta?”
“Bọn họ tu dưỡng không biết tới khi nào, những môn phái nào có chút lợi hại, đều bị Triệu Bác giết hết rồi, bây giờ cũng đã trở thành tam lưu môn phái nhỏ.” Ninh Thư nhìn Dạ Hoa, “Nếu chúng ta thật sự muốn thống nhất giang hồ, quân đội triều đình sẽ tới.”
Các môn phái khắc chế lẫn nhau, chế ước lẫn nhau mới tạo nên đường sống.
Dạ Hoa không nói chuyện.
Ninh Thư cười cười nói: “Ca ca, thế giới này so với tưởng tượng của chúng ta còn to lớn hơn nhiều, có rất nhiều đồ vật chúng ta không biết tên, bên ngoài thế giới này, có lẽ còn có nhiều thế giới khác.”
“Làm sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/but-ky-phan-cong-cua-nu-phu-phao-hoi-2/2633894/chuong-1147.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.