Ninh Thư nhìn rong biển dập dềnh trong lòng biển, một tên ngu ngốc vô tội thật khiến người ta không cách nào hiểu được.
Hẳn phải có một vị chỉ huy anh minh bố thí cho nó chút trí khôn.
Ninh thư muốn 2333 nghĩ cách, 2333 không lên tiếng, cô liền tức giận nói: "Lấy đồ của người ta thì cũng phải báo đáp đi chứ?"
Bây giờ Ninh Thư đã hiểu, rong biển muốn cô ở chung một chỗ có lẽ là vì nghĩ nơi nó sống là nơi tốt nhất, muốn chia sẻ cùng cô nhưng cô không biết làm thế nào để nói cho nó hiểu.
Rong biển có thể ở một nơi như vậy cũng do nó may mắn.
"Thực ra có thể hoán đổi nhưng cửa hàng trên hệ thống của cô vẫn chưa được kích hoạt, cũng không có cách nào kích hoạt." 2333 giọng vô cùng tiếc nuối.
Ninh Thư:...
Mẹ nó nhất định phải nghĩ cách kích hoạt cái cửa hàng chết tiệt kia mới được.
"Có Trí Tuệ đan cấp thấp, ta lợi dụng lỗ hổng của hệ thống hoán đổi chui cho cô, có muốn lấy không? Nhưng mà chỗ Linh Tủy này đều thuộc về ta. Năng lượng của ta sắp cạn kiệt rồi." 2333 yếu ớt nói.
Fuck, đúng là tên tiện nhân lòng dạ hiểm độc.
Ninh Thư phất tay một cái: "Đổi thì đổi."
"Được thôi, khách quan vui lòng chờ trong giây lát." Giọng 2333 vô cùng hả hê.
Ninh Thư cảm thấy mình lại mắc lừa rồi.
Chỉ chốc lát trong tay Ninh Thư liền xuất hiện năm viên đan dược trơn bóng, phát ra ánh sáng bảy sắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/but-ky-phan-cong-cua-nu-phu-phao-hoi-2/2631996/chuong-268.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.