Edit: Akito
Tô Mạn Ngọc nhìn cái ly trong tay Ninh Thư, cánh mũi giật giật, dùng tay bịt mũi, ghét bỏ nói: “Cái gì mà thúi như thế.”
“Phương thuốc cổ truyền ở nông thôn rất có tác dụng đấy.” Ninh Thư nói, nếu như Tô Mạn Ngọc không uống thì Ninh Thư cũng không có cách nào.
Tô Mạn Ngọc nhận lấy ly nước, có lẽ là cơ thể thật sự không thoải mái, Tô Mạn Ngọc bóp mũi tu một hơi, khuôn mặt cũng méo mó, “Thật khó uống.”
Tô Mạn Ngọc chép miệng chậc lưỡi, cảm giác mùi vị càng thêm kỳ quái, Tô Mạn Ngọc xách túi, có lẽ là vì ly thuốc trước đó, thái độ Tô Mạn Ngọc đối với Ninh Thư tốt hơn một chút, nói với Ninh Thư: “Tôi đi đây, buổi tối không ở ký túc xá.”
“Tôi không muốn nhìn thấy người nào đó.” Tô Mạn Ngọc lạnh lùng nói.
Sắc mặt Lâm Thiển Thiển vô cùng khó coi, đôi mắt linh động tràn ngập phẫn nộ, cầm cái nạng, chống dậy tức giận nói với Tô Mạn Ngọc: “Tôi cũng không muốn ở lại ký túc xá, ở chung với một kẻ luôn vu khống tôi là tội phạm giết người.”
Ninh thư: →_→
Đây là tiết tấu muốn xé mặt của nữ chủ và nữ phụ!
Ninh Thư lên tiếng: “Không phải bây giờ trường học không cho ra ngoài ở sao? Cho dù thật sự có quỷ, chúng ta tách ra như thế, chẳng phải để nó dễ dàng tấn công sao, chúng ta vẫn nên ở cùng nhau đi.”
Lâm Thiển Thiển và Tô Mạn Ngọc đều không nói chuyện, nhưng đều không có ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/but-ky-phan-cong-cua-nu-phu-phao-hoi-2/2631862/chuong-207.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.