Ngày 21, tôi lần đầu nhìn thấy vị câc lớn hơn tôi ba tuổi- Thượng Quan Tử Nguyên.
Hắn được thị vệ khiêng vào điện Chiêu Ninh, áo bào thấm đẫm máu, đến mức không nhìn ra được màu sắc ban đầu. Hắn bị trọng thượng.
Mẫu thân nói hắn bị thương do săn báo gấm, tôi không tin,bởi tôi nhìn thấy những vết thương trên người hắn.Hắn là bị ám sát, hắn bị thương là do bị kiếm cắt qua, đến một đứa trẻ như tôi còn biết tì chắc chắn mẫu thân cũng đã biết.
Tôi gặp lại vị ca ca này lần thứ 2 vào ngày 24,mẫu thân dắt tôi vào phòng hắn. Hắn mặc y phục màu trắng, sạch sẽ, không một vệt máu,người lạnh ngắt.Mẫu thân nói với tôi, hắn đã chết.Tôi không bất ngờ, lúc nhìn thấy vết thương của hắn, tôi biết, hắn sẽ chết.
Đôi mắt của mẫu thân đỏ ửng, trên má vẫn còn những vệt nước mắt chưa khô, tôi đoán,người đã khóc rất nhiều.
Ngày 25, mẫu thân cho người đưa tôi đến điện Chiêu Ninh, đứng bên mẫu thân còn có một số người mà tôi không biết mặt. Đột nhiên,mẫu thân quì xuống trước mặt tôi, cầm lấy tay tôi nói:" Con có yêu quí ca ca của con không?"
Có lẽ là không, tôi không thể yêu quí một người mà tôi chỉ gặp hai lần, mà lần thứ hai thì người đó đã chết, kể cả đó có là ca ca của tôi.
"Có". Tôi đã nói như vậy, sống ở trong cung, tôi không thể nói những lời mà tôi muốn nói, mà phải nói những lời mà người khác muốn tôi phải nói. Mẫu thân muốn tôi nói "có", vậy tôi tuyệt đói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/but-ki-phan-nam-trang-cua-the-than/264443/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.