- ta...ta...biết nói sao?
-thì ngươi đang nói đó thôi!
sư thái tức giận
-ngươi biết ta 5 năm qua đã khổ cực như thế nào không....
Dương Vũ nghe vậy thì ngập ngừng một chút, sắp sếp lại câu từ rồi mới nói:
-ta thật sự không biết, nhưng ban nãy ta chỉ nhớ được khi bị nhốt trong cái vòng sáng kia ta đã thấy rất nhiều hình ảnh kì lạ.
cả sư thái và Đằng Thanh nghe hắn nói như vậy thì cũng chẳng bận tâm lắm, dù gì hắn cũng đã nói được còn đỡ hơn một kẻ tật nguyền
sư thái ngẫm nghĩ một chút rồi nói:
- từ nay ngươi phải đổi cách sưng hô, cứ ngươi ngươi ta ta thật chẳng có tôn ti trật tự, sau này ngươi gọi Đằng Thanh là sư huynh, gọi ta là sư phụ
Dương Vũ nghe vậy thì cười tít mắt
-ta...à đồ đệ tuân lệnh
Đằng Thanh có vẻ đắc chí xoa đầu thằng bé, chỉ có sư thái là ngầm thở dài trong bụng, thằng bé này nghịch ngợm vậy chắc chắn nói cũng không phải ít, lỡ một ngày mình đang bế quan tu luyện đến một cảnh giới khác, tên tiểu tử này vào chọc phá thì đúng là phải ói máu mà chết, bất quá sự việc ban nãy đã khiến sư thái thay đổi cách nhìn về Dương Vũ, nguồn nguồn tu vi kì lạ kia là từ đâu mà có, nó không hẳn là cương khí, cũng chẳng phải quỷ khí, lại có uy lực kinh người như vậy, nó là cái gì đây...
suy nghĩ một hồi, sư thái quay qua nói với hắn:
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/but-ki-huyen-mon/3282465/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.