Trongcánh gà phía sau hội trường, Xuân Phi giúp mấy cô gái múa «Hồ thiên nga» lấygiày ba lê. Họ mặc chiếc váy mỏng, bên ngoài có khoác áo lông. Kỷ Vi cũng trongđội này. Các cô gái ai cũng nhăn nhó phàn nàn, lúc thì lạnh chết đi được, lúcthì đây không phải là việc con người có thể làm được. Chỉ có Kỷ Vi là khôngphản ứng gì, ung dung trang điểm.
Giàymúa của Kỷ Vi là đẹp nhất, màu hồng phấn có nơ. Cô ta làm gì có tiền để mua cáinày? Chắc là Hạ Sâm Triệt tặng cô ta, chẳng có gì đáng phải suy nghĩ cả. Côthầm nhủ với mình không được nghĩ nữa.
- Em AnDương, phiền em mang giày lại đây cho chị. Kỷ Vi nói với cô.
XuânPhi đưa giày cho cô ta. Lúc ấy cô mới nhìn thấy đôi chân của Kỷ Vi biến thànhmàu hồng không tự nhiên. Như thế này rồi mà không kêu lạnh. Cô thực sự có chútkhâm phục Kỷ Vi. Không ngờ cô ta không cầm mà vẫn chuyên tâm trang điểm. Vừatrang điểm vừa nói:
- Em à,chị đang trang điểm không có tay nào mà đi giày cả. Em giúp chị đi giày nhé.
- Khôngđược. Cô lập tức từ chối.
Kỷ Vidừng tay lại, nhìn cô với ánh mắt như cầu cứu và nói:
- Giúpchị đi mà, nhớ là buộc dây chặt một chút.
Côkhông chịu được ánh mắt từ bốn phương tám hướng dồn về phía mình. Vốn dĩ cô đếnđây để làm việc vặt, người ta cần gì thì phải làm giúp. Thực ra điểm số đối vớicô không hề có ý nghĩa gì. Đến hội học sinh làm việc lặt vặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bup-be-khieu-vu-voi-ai/3178776/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.