Chuyện này nhanh chóng lan khắp trường, mang theo màu sắc truyền kỳ khiến người ta khó mà tưởng tượng được. Người này truyền taingười kia, mỗi người thêm thắt một ít, ai cũng muốn biết cô nữ sinh được hoàng tử mỉm cười bế lên tầng là ai. Thế là cái tên An Dương Xuân Phinhanh chóng truyền khắp trường chỉ trong nửa ngày. Thậm chí có người còn vờ như vô tình đi ngang qua lớp A6 để chắc chắn rằng cô gái ngờ nghệchnằm gục trên bàn kia chính là nhân vật nữ chính trong truyền thuyết. Sau đó là những lời bàn tán xôn xao.
Thế giới con gái nhạt nhẽo.
Hai tuần nữa là đến kỳ thi khảo sát. Xuân Phi không muốn vì những chuyện như thế này mà ảnh hưởng đến thành tích thi. Phải học thuộc làu làunhững từ mới bắt đầu từ chữ cái A đến những từ bắt đầu bằng chữ Z thìtiết tự học cuối cùng mới kết thúc.
Lần đầu tiên cô có cảm giác một ngày dài bằng trăm năm, lòng dạ rối bời như có một tổ ong ở trong vậy.
Vốn dĩ cô muốn Tiểu Thái đưa mình về nhà nhưng lại sợ Hạ Sâm Triệt đếnmà không thấy cô đâu nên ngồi trong lớp học, chậm chạp thu dọn đồ đạc.Chiều tối là lúc mà ánh nắng mặt trời mềm mại nhất, dường như cả thếgiới được tô má hồng vậy. Cô rất khâm phục dáng vẻ dù gặp chuyện gì cũng rất tự nhiên như không của Hạ Sâm Triệt, giống như lúc này anh rất tựnhiên bước vào phòng học của cô.
- Xuân Phi, dọn đồ xong chưa?
- Xong rồi.
Cô đang định
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bup-be-khieu-vu-voi-ai/3178736/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.