- A…. Tiểu Thái hét một tiếng rồi nhảy dựng lên. Một lúclâu sau mới nhìn rõ cái gì bay dưới chân mình. Một con bướm rất to. Côtrố mắt nhìn rồi bật cười khoác tay Xuân Phi. Xuân Phi cũng bật cười.Chốc chốc châu chấu hay những con côn trùng nhỏ không biết tên lại bayra từ bụi cỏ bên đường. Nếu may mắn còn có thể nhìn thấy con chuột tohơn con mèo.
Vì sao mùa thu vẫn còn những sinh mạng quật cường như thế này nhỉ? Mỗilần đều tưởng là con cuối cùng. Mỗi lần đều tưởng rằng không thể nhìnthấy nụ cười của Hạ Sâm Triệt. Cô quên rằng chỉ khi anh mỉm cười rạng rỡ với một người khác thì cô mới có thể chiêm ngưỡng nó.
Một cảnh tượng mới đẹp làm sao. Một anh chàng đẹp trai như hoàng tử, một cô gái xinh đẹp như công chúa sánh vai nhau, hai người cười cười nóinói đi xuống cầu thang. Xuân Phi kéo tay Tiểu Thái rồi chạy đến thangmáy trước họ.
- Người đó là bạn gái của Hạ Sâm Triệt à? Thì ra Tiểu Thái đã nhìn thấy.
- Không biết.
- Thế thì cậu chạy cái gì?
- Không biết.
Xuân Phi ngả người xuống chiếc ghế sôfa mềm. Tiểu Thái cầm cốc nước ngồi xuống cạnh cô, dựa đầu vào vai cô rất tự nhiên. Các ngón tay của XuânPhi vẫn lạnh băng, bàn tay ấm áp của Tiểu Thái sưởi ấm chúng. Cô ấy nói: - Xuân Phi….Họ không cần cậu…Mình cần cậu…. Xuân Phi cảm thấy trái timcủa mình như bị một đám mây kiêu hãnh và mỏng manh che phủ, ấm áp đếnkhông thể diễn tả được.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bup-be-khieu-vu-voi-ai/3178731/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.