Khách sạn Hữu Thịnh, mười giờ đêm.
"Rất vinh dự được hợp tác cùng Đế Tổng. Mong ngài chiếu cố."
Hoắc giám đốc cúi người cung kính. Buổi kí hợp đồng đã kết thúc. Tuy phải chịu nhiều ràng buộc và thiệt thòi nhưng được trở thành một đối tác nhỏ lẻ của G.K quả thật cũng đã là thành công lớn trên thương trường.
Đế Thiết Thành liếc nhìn chiếc đồng hồ nạm vàng trên cổ tay, không chút bận tâm, cứ thế sải bước đi khỏi. Thư kí Hiển đã đợi sẵn phía ngoài, sau khi chăm chú quan sát sắc mặt của sếp, biết là anh đang không vui, cũng chẳng tức giận, cậu Hiển liền mở lời:
"Hoắc Thị có một món quà cảm ơn ở phòng 09"
Nghe vậy, đôi mắt xám tro lạnh lẽo khẽ nheo lại, khí chất băng lãnh vẫn vậy, thậm chí còn có phần khó đoán hơn. Anh mở cửa, bước vào trong.
Khắc Cát Diệp đang ngồi ngoan trên giường, tư thế thẳng tắp và cứng nhắc.
Không liếc nhìn cô lấy một cái, Đế Thiết Thành trực tiếp đưa ly rượu lên uống. Một lát sau, anh hướng mắt về vầng trăng sáng trên nền trời thành phố, ngữ khí nhàn nhạt, nói:
"Cô đi được rồi."
Khắc Cát Diệp tròn mắt. Cô bấu chặt vạt váy, quay đầu nhìn bóng lưng cường tráng kia. Đoạn, Khắc Cát Diệp nghĩ mình chưa đủ sạch sẽ nên khiến anh không hài lòng, bèn lặng lẽ đi vào nhà tắm.
Nửa giờ đồng hồ trôi qua. Đế Thiết Thành đặt tập tài liệu xuống bàn, day day mi tâm. Anh ngả lưng lên chiếc giường lớn, thấy vẫn còn vương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bup-be-cua-de-thieu/2914690/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.