"Đế thiếu thích gam màu lạnh?"
"Tôi thích màu mà em thích."
"Nhưng màu đó lại không tồn tại trong nhà của Đế Thiếu, dù chỉ một chút."
"Chậc. Em cứng đầu thật đấy. Cứ cho là nó sắp tồn tại đi, vì em chính là người được quyền tân trang lại căn biệt phủ theo sở thích của mình mà."
Đế Thiết Thành xoa xoa thái dương, cố gắng viện cớ để dụ dỗ Khắc Cát Diệp. Anh hy vọng cô hãy gạt bỏ nỗi mặc cảm sang một bên để làm tất cả những gì cô muốn. Chẳng hạn như từ bước đơn giản nhất: dám nói ra màu sắc yêu thích và sơn chúng lên đồ đạc trong phòng.
Thật bất tiện khi anh vẫn đang trong giờ làm, phải giao tiếp với cô thông qua thiết bị camera dám sát được gắn tại nhà. Nếu như ngay lúc này, Đế Thiết Thành ở cạnh Khắc Cát Diệp, anh nhất định sẽ hôn mòn cả gò má cô, cho đến khi nào cô chịu khai ra nhu cầu cá nhân mới thôi.
"Em...được phép làm vậy sao?"
Khắc Cát Diệp ngước mắt nhìn vào chiếc camera trên tường, hỏi lại. Đế Thiết Thành thở dài, dịu dàng đáp:
"Xem ra gọi em là đầu nhỏ ngốc nghếch cũng không sai. Chẳng phải sáng nay tôi đã dặn rồi sao? Em có thể làm bất cứ thứ gì, trừ làm việc nhà."
Nghe anh giải thích, Khắc Cát Diệp chợt thấy trái tim mình rất lạ, nó ấm áp lên mấy phần, như thể có ai đang đốt bếp lò bên trong. Cô bặm môi, gật đầu, không làm phiền anh nữa.
Chiều đó, Đế Thiết Thành không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bup-be-cua-de-thieu/2914683/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.