Khắc Cát Diệp bấm ngón tay, đưa mắt nhìn anh. Ánh mắt kia cũng đáp lại, vẫn một sắc thái kiên định như vậy, như muốn ghim chặt vào trái tim cô, không vương chút sóng phẫn nộ.
"Đế thiếu, nếu còn làm vậy, em sẽ nảy sinh lòng tham mất." Khắc Cát Diệp tự thú.
Đế Thiết Thành ôn nhu kéo cô vào lòng, đưa ngón tay vuốt dọc cánh môi hồng, nói:
"Tôi là đang muốn chiều hư em."
Trong thoáng chốc, Khắc Cát Diệp thấy mình giống như một đứa trẻ, và chú sóc nhỏ trong lòng cô không còn ngủ đông nữa, nó vươn vai, rũ rũ chiếc đuôi xù, rồi nhảy nhót khắp nơi. Chú sóc đó sẽ chạy trên những cành thông đã tan tuyết, chú sẽ đi tìm quả thông đầu tiên của mùa xuân và ấp ủ nó như ấp ủ một bữa sáng ngon lành sau một giấc dài.
"Thoải mái ôm hôn, tôi không phiền đâu." Đế Thiết Thành, sau khi chăm chú quan sát từng biểu cảm của Khắc Cát Diệp, liền dụ dỗ cô.
Khắc Cát Diệp được anh cho phép mới rón rén mở lòng.
Thú thực, cô không giỏi lắm ở khoản bộc lộ cảm xúc, và chính cô cũng không rõ rung động đang xốn xang trong tim mình là gì.
Khắc Cát Diệp chỉ biết bản thân đang thấy vô cùng cảm động trước sự dịu dàng vô điều kiện của Đế Thiết Thành.
Thế là cô áp bàn tay lên chiếc xương quai hàm nam tính, cẩn trọng vuốt ve từng đường nét góc cạnh. Gương mặt anh gần cô trong gang tấc. Từ góc độ này, có thể thấy rõ hàng lông mày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bup-be-cua-de-thieu/2914682/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.