Quản gia Thịnh từ bên ngoài khẽ gõ cửa:
"Thiếu gia, Khắc tiểu thư, bữa tối đã sẵn sàng."
Ngoài trời mưa vẫn rả rích. Ngồi bên bàn ăn thơm lừng, Cát Diệp trầm tư nhìn ra cửa sổ. Cô thấy thương và lo cho chú chó ngao tội nghiệp kia vô cùng.
"Tôi đã cử người tới để đưa nó về trạm thú y, nhưng có vẻ nó tưởng họ muốn lấy mất cái ô của em, và nó đang bảo vệ cái ô một cách dữ dằn đến nỗi không ai có thể tiếp cận được. Chú chó khôn ngoan như thế, chắc chắn sẽ không sao đâu." Đế Thiết Thành đọc được trăn trở trong mắt cô, dịu dàng động viên.
Sau khi dùng bữa, anh dặn dò thêm:
"Em nghỉ ngơi một chút, đêm nay đến phòng tôi."
Cát Diệp gật đầu răm rắp. Cô đã biết thế nào là niềm vui, nhưng không chìm đắm trong cái vui vô tư ấy mãi. Hơn ai hết, Cát Diệp luôn đủ lý trí để hiểu rõ mình là ai, và từ trước đến nay, bổn phận của mình là gì.
Mười một giờ, sau khi đã ngâm thân thật sạch trong bồn tắm nóng ấm hương hoa, cô mặc một chiếc sơ mi thoải mái, vạt rộng rãi, dài tới ngang đùi, đi tới phòng ngủ của Đế Thiết Thành như đã được yêu cầu.
Anh đang an tĩnh ngồi đọc sách trên tấm nệm tối màu. Vầng trăng sáng rọi vào, tôn lên sóng mũi thẳng tắp và tấm ngực trần nam tính thấp thoáng sau chiếc áo choàng tắm.
"Em đoán xem hôm nay là ngày gì nào?" Anh gập sách lại, câu đố mang vài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bup-be-cua-de-thieu/2914671/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.