Đế Thiết Thành đẩy cửa bước vào. Căn biệt thự nguy nga giờ bao trùm bởi bóng tối ảm đạm. Không người hầu, không quản gia, không vệ sĩ, hơn hết là không có cả Cát Diệp.
Anh thầm ước có thể xử lí nốt chỗ việc tồn đọng thật mau để bay về Paris gặp cô.
Trời đã nhá nhem tối, ban nãy anh phải nán lại tập đoàn muộn hơn dự kiến vì có quá nhiều cổ đông lẫn đối tác và nhân viên tới gửi tặng quà cáp.
Nhưng vì sao họ lại gửi quà, anh cũng không để ý lắm. Anh chẳng quan tâm rằng hôm nay đã là sinh nhật mình.
Bước vào trong, đèn điện từ trên trần thạch cao tự động bật lên hàng loạt. Bóng tối bị xua tan, và hiện ra trước mắt Đế Thiết Thành là một lối đi rải đầy cánh hoa hồng đỏ thắm.
Đế Thiết Thành chau mày, cảm giác rõ rằng mình đang hoàn toàn minh mẫn. Anh bèn tò mò tiến về phía trước.
Mỗi sải chân anh đi, anh lại càng nghe rõ hơn một tiếng đàn dương cầm bay bổng vang vọng. Đèn rọi, hoa đưa, nhạc trong ngần, không gian trữ tình và huyền mị như lạc vào miền tiên cảnh.
Con đường hoa dẫn anh tới khu sảnh chính biệt thự. Qua cánh cửa rộng mở, anh thấy chính giữa căn phòng là một bàn ăn thịnh soạn tuyệt vời với chiếc bánh kem ba tầng làm điểm nhấn. Quanh bàn ăn chỉ đặt hai chiếc ghê nhung sang trọng, nến và hoa đưa hương thơm thêm phần lãng mạn.
Và ngay phía sau bàn ăn, Đế Thiết Thành ngây người trông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bup-be-cua-de-thieu/2914612/chuong-51.html