"Trước khi quyết định chuyện có yêu hay không thì tôi đã đấm cho nhừ tử cái tên dám biến em thành con ruồi rồi. Và nhất định em sẽ được trở lại thành người, sau đó chúng ta tiếp tục yêu nhau." anh trả lời đầy thông minh.
Nhưng sự thông minh lúc này chỉ là thừa thãi, bởi Cát Diệp không còn tỉnh táo để nghĩ ngợi gì nữa.
Cô bộc lộ bản chất thật sự sâu bên trong: một miêu nữ chính hiệu.
Đứng khỏi ghế và tiến lại gần Đế Thiết Thành, Cát Diệp tự ý ngồi lên đùi anh. Một tay đặt nơi tấm ngực nam tính, tay còn lại lắc nhẹ ly Whisky, cô phút chốc tự phát một thứ sức hút mê người lạ thường.
"Em làm gì vậy..." Đế Thiết Thành dần bị thôi miên cho rơi vào cơn mơ màng.
Cát Diệp nhếch mép, đáp lại anh bằng sự im lặng quyến rũ. Những ngón tay chầm chậm ve vãn dọc gân cổ Đế Thiết Thành. Cô nhìn sâu vào mắt anh bằng loại ánh nhìn mị hoặc. Rồi ngậm một ngụm rượu nồng, cô nâng cằm anh lên, kề môi để truyền tất cả chúng vào miệng anh.
Yết hầu Đế Thiết Thành di chuyển lên xuống để uống sạch chỗ rượu kích thích ấy. Đôi ba dòng cồn vô tình rỉ ra từ khóe môi anh và cô.
Rượu cạn, nhưng cả hai vẫn đê mê cuốn lấy nhau. Lần này Cát Diệp dẫn vào khoang miệng anh một thứ còn gây say mạnh mẽ hơn, đó là chiếc lưỡi mềm mại của mình.
"Ư...ưm..." Đế Thiết Thành sung sướng khẽ để lộ tiếng rên.
Cô lại càng cuồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bup-be-cua-de-thieu/2914610/chuong-52.html