Sáng hôm sau, Triệu Hiên cũng như thường ngày thức dậy, vscn xong hết thì cậu lại đi xuống nhà, khi xuống đến phòng bếp thì cậu ngửi thấy một mùi hương khá hấp dẫn, Triệu Hiên đưa mắt nhìn một lượt trên bàn ăn thì thấy đã tươm tất đầy đủ những món mà cậu thích, nhìn một hồi thì có một giọng nói trầm ấm ôn nhu cất lên: - Em dậy rồi à, bữa sáng vui vẻ nhé. Người nói không ai khác chính là hắn, người đàn ông trên thương trường kinh tế ai ai cũng sợ hãi khi nghe đến tên của hắn, nhưng họ nào ngờ được người đàn ông lạnh như tảng băng như vậy bây giờ lại làm một người hầu cho cậu, không những thế hắn lại có một mặt ôn nhu đến phát sợ. Harry thấy cậu đang nghĩ chuyện gì đó mà không ăn sáng thì hắn lo lắng sợ cậu không hợp khẩu vị nên liền hỏi: - Không vừa miệng của em à. Triệu Hiên bị tiếng nói của hắn lôi ngược về thực tại mà trả lời câu nói kia của hắn - Không có, những món này rất vừa miệng. Thấy cậu trả lời như vậy thì hắn cảm thấy nhẹ lòng mà đứng đó nhìn cậu ăn, còn cậu do bị Harry nhìn liền khó chịu mà nói: - Anh nhìn tôi làm gì, muốn ăn thì ngồi xuống ăn đi thật bực mình. Nghe cậu nói vậy thì sau lưng hắn nở cả một vườn hoa vì vui vẻ,thế là hắn ngồi xuống ăn cùng cậu. Một hồi lâu sau, từ trên lầu bước xuống một người con trai còn đang ở bộ dạng ngái ngủ đi đến chỗ bàn ăn rồi nói: - Ái chà tha thứ rồi à Triệu Hiên nghe vậy liền tức giận nói: - Mày muốn ra chuồng chó ở hay muốn xuống ở với ông bà tổ tiên của mày thì tao cho một vé ngay và luôn. Nghe xong bất giác Tử Quân rùng mình lắc đầu rồi nói: - Thôi em còn yêu đời lắm Sau khi y nói xong thì bỗng hắn hỏi y: - Hôm qua cậu và Lí Bạch cãi nhau sao? Tôi thấy Lí Bạch khóc rất nhiều đó. Hắn vừa dứt lời thì y liền hỏi: - Bây giờ anh ấy đang ở đâu? Anh biết không? Dứt lời thì Harry chỉ cười cười, một hồi lâu rồi trả lời câu hỏi của Tử Quân: - Bây giờ cho dù cậu có đi tìm cậu ấy cũng vô ích thôi, cậu ấy đã đi rồi. Nói rồi Tử Quân tức giận xách áo của hắn lên chửi: - Cmn rốt cuộc anh ấy ở đâu, anh không trả lời tôi thì chết à mau nói em ấy ở đâu coi, có tin tôi cho anh một vé đi tây thiên không hả. Lúc này,Tử Quân định đánh hắn thì liền nghe một cái "rầm", nghe thấy tiếng động ấy thì cả hai liền đưa mắt tìm kiếm tiếng động ấy một lúc thì thấy Triệu Hiên tay đang chảy máu cùng với đó là bức tường bị móp méo do có một lực tác động vào khiến bức tường bị biến dạng, cả hai người dừng tay lại im lặng nhìn người kia với khuôn mặt sợ hãi, thấy cả hai dừng hành động ấu trĩ của mình lại thì cậu nở một nụ cười hết sức thân thiện rồi nói: -Ái chà chà trong cái nhà này các người không coi tôi ra gì à, coi tôi là không khí ư, nên nhớ tôi là chủ nhà đó. Cả hai người đi chùi toilet với chuồng chó cho tôi. Nói xong cậu bỏ đi lên thư phòng, để hai người kia lại với một công việc hết sức nhẹ nhàng là chà toilet với chuồng chó, riêng Tử Quân thì cậu còn cho thêm việc nữa là xem xét các tài liệu rất chi là ít của tập đoàn, rất ít nha chỉ khoảng 10 sắp tài liệu nho nhỏ thôi. \-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\- chương sau sẽ có cảnh xôi thịt các bạn đọc giả hãy đón xem!
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]