Chương trước
Chương sau
Ở ngoài sân bây giờ thì nhiệt độ khá lạnh, sương mù cũng nhiều, còn hắn thì chỉ nằm ở một xó nào đó của sân nhà cậu, Harry nằm đó nhưng không ngủ được vì trời quá lạnh, thế nên hắn chỉ có thể ngồi đó mà nghĩ lại những việc mà trước đây mình từng làm với cậu, những việc này cậu làm với anh so với những việc anh từng làm thì có là bao. Còn Triệu Hiên lúc này khá hả hê khi khiến hắn khổ sở như vậy nhưng cớ gì mà cậu lại đau đớn như thế, cớ sao lại thấy xót xa cho hắn, cậu càng nghĩ càng buồn, cuối cùng cậu cũng mặc kệ cái cảm giác đau xót ấy mà đi ngủ. Bên phần Tử Quân và Lí Bạch thì đang nói chuyện gì đó, Tử Quân bây giờ đang ngồi ở ghế sofa trong phòng gằn giọng hỏi:
                  - Sao anh lại không hỏi ý kiến của em mà lại cho tên kia vô đây hả.
Anh thì đang ngồi trên giường nhìn y rồi trả lời:
                  - Tại anh thấy tội cho cậu ta nên nên.....
Y tức giận quát anh:
                    - NÊN ANH CHO HẮN VÔ ĐÂY HẢ, SAO ANH TỰ TIỆN THẾ HẢ.
Lí Bạch sững người vì đây là lần đầu tiên y quát anh, lúc này bất giác anh khóc lên rồi nói:
                      - Em quát anh, lần đầu tiên em quát anh như vậy hức, anh làm gì sai chứ hức, em ghét anh thì nói đi hức, thôi không cần nói luôn hức, để anh đi khỏi đây cho em vừa lòng hức.
Nói xong anh đứng dậy đi đến cửa thì bỗng Tử Quân nói lên:
                          - Anh đi luôn đi,quát một chút là khóc, đồ ẻo lả, anh đi luôn cũng được, tôi mệt mỏi với anh lắm rồi cút đi.
Nghe những câu nói ấy của y thì anh càng thêm đau hơn, thế là anh bước ra khỏi căn phòng đó mà chạy đi ra ngoài, anh chạy vụt ra ngoài sân thì thấy hắn đang ngồi co rút lại một góc. Lí Bạch bước đến chỗ hắn ngồi xuống chung rồi nói:
                             - Cậu thật là tại sao lại phải như vậy, nếu muốn có được tình cảm của Triệu Hiên thì hãy dũng cảm nói hết tất cả mọi việc năm xưa ra.
Harry nhìn Lí Bạch rồi trả lời:
                              - Ừ tôi nghĩ cũng phải nói ra hết cho em ấy, nhưng tại sao cậu lại đi ra ngoài đây?
Anh nhìn hắn rồi nói:
                              - Chỉ vì tôi cho cậu ở lại đây nên Tử Quân đuổi tôi đi rồi, cậu ta nói tôi ẻo lả vô dụng.
Hắn tức giận nói:
                              - Tại sao tên đó lại làm vậy chứ, thôi cậu đừng buồn nữa, à mà tôi nhờ cậu việc này.
Lí Bạch thắc mắc hỏi:
                               - Việc gì?cậu nói đi nếu trong khả năng của tôi mà dù gì chúng ta cũng là bạn bè mà
Harry nghe vậy liền trả lời:
                                 - Cậu giúp tôi quản lí tập đoàn một thời gian nha
Nghe đến đây thì Lí Bạch gật đầu đồng ý rồi đứng lên rời khỏi đó, bây giờ thì hắn lại cô đơn thêm một lần nữa, còn trên phòng Tử Quân lúc này thì sát khí bao trùm, y nhớ lại những lại hồi nãy nói với anh mà trong lòng đau nhói, Tử Quân bây giờ đang bực tức cộng với sự đau đớn vì đã chửi anh rồi còn kêu anh cút đi khỏi mắt y, rốt cuộc thì y đã làm gì thế này, tại sao lại làm đau người mình yêu chứ. Tử Quân giờ mới hối hận mà đuổi theo anh nhưng không kịp nữa vì anh đã đi xa rồi, liệu hai cặp của chúng ta sẽ đi về đâu? sẽ có những sóng gió gì nữa? Hạnh phúc sẽ đến với hai cặp này chứ?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.