Đang suy nghĩ vẩn vơ thì có tiếng gọi, khiến Tử Quân thoát khỏi vòng suy nghĩ ấy, Triệu Hiên nhìn cậu khó hiểu rồi hỏi:
- Nãy giờ suy nghĩ về ai mà đăm chiêu thế?
Tử Quân nhìn cậu khẽ lắc đầu rồi đáp lại:
- Có nghĩ về ai đâu, tại tao buồn ngủ quá à.
Cậu nhìn Quân rồi nói tiếp:
- Thôi mày lên nghỉ đi mai lên tập đoàn làm việc.
Dứt lời thì cả hai về phòng của mình ngủ. Đến sáng ngày hôm sau, Triệu Hiên thức dậy từ rất sớm nên đã lên tập đoàn trước, còn về Tử Quân thì sau khi cậu đi thì y cũng tỉnh ngủ luôn, Tử Quân cũng sửa soạn rồi lên tập đoàn làm việc, khi đi trên đường thì y đụng phải một người, Tử Quân bước xuống xe rồi hỏi người kia:
- Nè không sao chứ? bộ mắt mù hay gì mà không thấy đèn đỏ hả?
Người kia tức giận chửi:
- Cmn bộ không có mắt hay gì, không thấy đang dẫn người già qua đường hay gì, bộ đường này cậu mua hay gì, chạy gì đâu mà nhanh dữ vậy, bộ trốn cảnh sát hay gì, má nó chứ sáng sớm gặp thằng diên chạy không nhìn đường rồi, về đốt phong long, nay làm gì xui xẻo giữ vậy nè.
Tử Quân bị người kia chửi nhiều quá nên thấy bực mà không làm được gì cả,thế là y chạy đi luôn không thèm để ý người kia, còn về phần người kia thì tức giận, sau khi đưa cụ gì kia sang đường xong thì liền lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buong-toi-ra-ten-cam-thu/3209731/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.