Câu chuyện không biết Lạc Lạc đã nghe được bao nhiêu, thật sự rất dọa người giống như có quỷ đi theo sau lưng, mặc dù bản thân chưa làm ra tội tài trời nào.
Cô ta kéo ghế ngồi xuống, giọng điệu chùng xuống: “Có phải cậu giận tớ điều gì không?”
“Sao lại hỏi vậy?”
Trách mặt người ta quá lộ liễu, Mạc Gia Kỳ cố ý muốn giả ngu. Nếu trực tiếp cắt đứt thì hay rồi, chẳng qua chưa có cái cớ để biện minh cho hành động.
“Tin nhắn cậu vẫn chưa trả lời, trước nay cậu trả lời rất nhanh.”
Cô bình tĩnh nói: “Thời lượng cầm điện thoại gần đây rất ít, tớ bận vài chuyện, thật xin lỗi.”
“Vậy sao? Không nói chuyện này nữa, nói chuyện của An Phong đi, cậu sáng nay sao lại không ngồi cùng với anh ấy?”
Nói được ba câu cái tên An Phong đã xuất hiện, Mạc Gia Kỳ trước bị quỷ che mắt mới không nhận ra tấm chân tình của cô ta dành cho An Phong, cả hai đến được với nhau cũng xem như là cái kết viên mãn đi.
“Bên cạnh đã có người ngồi rồi, tớ không tiện.”
Lạc Lạc cau mày hỏi: “Là ai? Cậu sợ sao, cứ trực tiếp đuổi người đó đi, có tớ ở phía sau cậu đừng sợ.”
“Không rõ.”
Mạc Gia Kỳ chính là cố ý nói như vậy, sáng nay cả hai không cùng lớp lại biết cô ngồi ở đâu. Tin tức đồn đại cũng có khả năng nhưng lời vừa rồi không nhầm lẫn vào đâu được, chính là cổ vũ để khích lệ Mạc Gia Kỳ thể hiện ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buong-tay-truy-tim-hanh-phuc-moi/2798086/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.