Mạc Gia Kỳ ngồi thụp xuống đưa tay chạm thử, bị mèo mẹ cào một đường. An Phong chưa nói hết câu cô đã hành động, hắn đau xót nhìn lằn máu đỏ, đôi tay vốn dĩ không nên tồn tại vết thương.
“Hung dữ thế!” Mạc Gia Kỳ nhíu mày oán trách.
“Nó chưa quen với người lạ, cô có đau không?”
Mạc Gia Kỳ trừng mắt: “Anh đưa tay tôi cắn xem thử có đau không?”
An Phong đột nhiên cười khiến cô càng tức giận hơn, hình ảnh hiện tại rất giống con mèo nhỏ đang giận dỗi.
Hắn đưa tay chạm vài cái, mèo mẹ trở về dáng vẻ ngoan hiền vô cùng hợp tác.
“Cô chạm thử xem.”
Mạc Gia Kỳ rụt rè chạm thử, sao đó sờ nhẹ vào đầu mèo mẹ thấy nó không có phản ứng liền chạm hết chỗ này đến chỗ kia, mèo mẹ trong thật hưởng thụ. Nằm ở chỗ bẩn thỉu nhưng nó và đàn con hoàn toàn bóng bẩy.
Cô thắc mắc hỏi: “Anh tắm cho bọn nó sao?”
“Mèo mẹ tự làm sạch.”
“Tôi đem bọn chúng đi liệu mèo mẹ có tức chết không?” Mạc Gia Kỳ bất an nói tiếp “Giống như chia cắt bọn chúng vậy.”
“A a a a…”
Cô đột nhiên thét lên kinh hãi khi thấy cái nùi giẻ biết chuyển động, nó đang lao thẳng về phía cô bằng tốc độ xé gió, vừa chạy vừa sủa inh ỏi. Mạc Gia Kỳ sợ hãi núp phía sau An Phong, bàn tay vô thức siết chặt áo của hắn, nhăn núm hết một mảng.
Bọn người được Lục Thiếu bố trí xém chút nữa thì bị bại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buong-tay-truy-tim-hanh-phuc-moi/2797998/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.