Trước đây khi ra ngoài cung mua đồ, Diêm Vũ chưa từng chủ động nhận việc, nên khi Vương công công lấy lệnh bài sắp đưa cho nàng, nàng lại ngập ngừng nói: "... Hay là, tháng sau hẵn đi!"
Trong lòng ông mơ hồ cảm thấy, nếu Diêm Vũ cô nương không đi đến cuộc hẹn đó, có lẽ vẫn còn cơ hội chuyển biến, nếu nàng thật sự đi, sẽ làm tổn thương trái tim thái tử điện hạ biết bao, đến lúc đó chắc chắn không còn đường lui.
Vương công công cũng không hiểu, trong lòng nghĩ thái tử điện hạ đã muốn nạp Diêm Vũ cô nương, lẽ ra nên cắt đứt tình cảm của nàng với Tạ thái phó mới phải, vì sao lại bày ra kế này, mượn danh nghĩa Tạ thái phó lừa Diêm Vũ cô nương ra ngoài, tổn thương cả người khác lẫn bản thân mình.
Diêm Vũ thấy ông cầm lệnh bài có vẻ do dự, hiếm khi lộ ra nụ cười ngọt ngào, đùa với ông: "Kinh thành là nơi trọng địa, ra vào cổng thành đều cần công văn của quan phủ, công công còn sợ ta bỏ trốn sao?"
Vương công công còn định khuyên nàng thêm vài câu, Tiểu Huyền đã ôm lấy tay Diêm Vũ, nhét một hạt vàng vào tay nàng, giận dỗi: "Cô nương nhất định phải nhớ thay ta mua nước hoa hồng về đấy."
Diêm Vũ chọt mũi nàng: "Lần trước Trương Tú thoa lên người, mấy chục ngày cũng không phai, kể cả bánh ngọt cũng thấm mùi nước hoa đó, ngươi thoa xong thiếp đi, ta không ngủ chung với ngươi nữa đâu."
Tiểu Huyền quay mặt đi: "Tháng trước nàng ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buong-rem-pha-le/3590991/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.